2/3 không phải là tồi !
Bắt đầu từ đâu nhỉ? Cũng với một lời xin lỗi vì tôi cũng không phải là người có danh tiếng tại trang web này. Là một người lẩm cẩm, tôi cũng giống như đội truởng Carles Puyol yêu quý vậy. Tôi đã làm hại cơ thể mình, làm đau những cơ bắp vùng lưng và vai khi chơi bóng. Do đó tôi không thể ngồi lâu trên máy tính xách tay của mình trong khoảng một thời gian dài, mặc dù tôi rất muốn làm điều đó vì những sự tuyệt vọng, những điều không may mắn, không thú vị đã xảy ra với đội bóng thân yêu Barca trong thời gian gần đây. Nhưng sau khi chứng kiến đội bóng con cưng của tôi vấp ngã trong trận chung kết Copa Del Rey đêm qua, tôi không thể kiềm chế đuợc nữa. Tôi sẽ cố nén đau để làm công việc của mình, cả về thể chất lẫn tinh thần, về những cơn đau trong lồng ngực. Nếu không tôi sẽ cảm thấy rất áy náy và khó chịu.
Vâng, và chúng ta hãy bắt đầu từ đây. Chúng ta không thể vô địch Copa Del Rey. Chúng ta đã thi đấu rất tốt, đủ để giành chiến thắng, nhưng những pha kết thúc quá hiền lành và nghèo nàn của những tình yêu đã không thể khoan thủng bức tuờng thép mà Real Madrid đã tạo ra. Vâng Real chơi tiêu cực, xấu xí, và phản bóng đá tuy nhiên chúng ta đã biết truớc điều đó và nhiệm vụ mà chúng ta cần làm là phải khuất phục họ, vựot qua rào cản đó. Chao ôi, chúng ta đã không làm đuợc điều đó nhưng chúng ta cũng cần phải giữ những cái đầu lạnh, không cho nó đi quá xa. Cả đội đã có một màn trình diễn không tồi, họ làm việc cực kỳ chăm chỉ và cần cù, biến một đội hình siêu sao tiền triệu của Real Madrid đôi lúc trở thành những chàng hề. Cả đội hình của họ nhiều khi cũng giống như một bức tuờng xuất hiện những vết nứt. Chúng ta cần phải tự hào về điều này. Thành công tất nhiên là đuợc đong đếm bằng những huy chương, nhưng tất cả không chỉ là những tấm huy chuơng mà thôi. Có một số thứ khác vẫn đuợc gọi là thành công, và đó là màn trình diễn của Barcelona tại Bernabeu cuối tuần truớc và đêm hôm qua.
Điều đó không lấy bất kỳ thứ gì từ Real Madrid. Họ đã lên kế hoạch cho trận đấu nhưng đã mắc kẹt một cách thảm hại cũng chính bởi cái kế hoạch đó (theo tiêu chuẩn của Mourinho) kế hoạch của Mourinho giống như những trận thủ thành vậy, trọng tâm chiến thuật của ông là làm sao không để cho Bara giành chiến thắng và bắt học trò của mình ít vào lưới nhặt bóng càng ít càng tốt. Nhưng đêm hôm qua ông phải cảm ơn thủ môn của mình nhiều hơn bất kỳ ai trong đội, bởi nếu không có người khổng lồ Iker Casillas, cả thế giới sẽ cừơi nhạo và khinh bỉ ông. Nhờ Casillas mà ông còn cứu vãn đuợc một chút kính trọng từ người hâm mộ. Trong chúng ta ai cũng biết, Mezut Özil, Xabi Alonso, Angel Di Maria và tất nhiên, Cristiano Ronaldo là những tài năng của bóng đá thế giới thế nhưng Mourinho đã không muốn cho họ chơi bóng, ông chỉ muốn họ trở thành những chàng công nhân chăm chỉ, những võ sĩ thực thụ, bởi vì trong cái chiến thuật mà ông đưa ra bắt họ không đuợc điều khiến trái bóng mà thay vào đó là những đuờng chuyền dài, chứa đựng trong những đuờng bóng ấy là những hy vọng và nếu như ngay cả điều đó cũng không thể làm đuợc thì hãy…mua giò cầu thủ đội bạn về đế nấu cháo. Tôi xin lỗi nhưng tôi mong muốn rằng FIFA hoặc UEFA hãy lấy đi quyền chỉ đạo trên ghế HLV của ông bởi nếu không ông sẽ lãng phí sự nghiệp của rất nhiều tài năng trên thế giới.
Tôi chắc chắn mọi người cho rằng đấy có vẻ như là những lời kêu ca than vãn của cules khi chứng kiến đội bóng con cưng của mình thất bại thêm một lần nữa truớc phong cách thi đấu phản bóng đá mà “người đặc biệt” áp dụng, nhưng thật sự không phải là thế. Những gì tôi đang nói ở đây không phải là những lời bất mãn từ một fans Barca, mà là sự bất mãn của một người hâm mộ bóng đá. Tại sao bóng đá thế giới vẫn tồn tại duy trì nhưng lời nói rằng Mourinho là một HLV thiên tài trong bóng đá, luôn luôn lùi một buớc tiến hai buớc.? Với một nguồn tài chính mạnh mẽ, không chỉ ở riêng ở Real Madrid, mà còn có cả Chelsea và Inter Milan, Mourinho có thể dễ dàng xây dựng một đội ngũ mà ông thích với một tá những ngôi sao hàng đầu của bóng đá thế giới trong đội hình, chơi thứ bóng đá cảm hứng, đầy sáng tạo đúng như những gì người hâm mộ mong muốn. Tuy nhiên, thay vào đó Mourinho đã làm trái lại những mon muốn của họ, khi ông luôn yêu cầu học trò của mình tiêu diệt một trận đấu đẹp, phạm lỗi “nonstop” và không giới hạn, lăn trên sân bóng càng lâu càng tốt, tất cả với mục đích 'ăn cắp' một chiến thắng của đội bạn. Ý định của ông là không bao giờ để cho các fans hâm mộ hay các cầu thủ làm những gì mà họ mong muốn, ông chỉ muốn trong thư mục sơ yếu lý lịch của mình có thêm một chiếc cúp - bằng mọi giá.
Vâng, tôi thừa nhận rằng Mourinho không nhất thiết phải áp dụng thứ bóng đá đẹp, bóng đá thú vị, và tất nhiên mỗi người quản lý đều mang đến một luồng không khí riêng tới cho đội bóng của mình, nhưng tất cả đều có thể thấy rằng ông đủ khả năng để triển khai thứ bóng đá đẹp và cảm hứng. Ông có những cầu thủ giỏi, tiền thì BLĐ đội bóng không thiếu, đủ để ông xây dựng một lối đá đẹp mắt không phản bóng đá. Ông có thể giúp đội bóng của ông và thậm chí ông đuợc yêu mến hơn, giúp học trò của mình phát huy tối đa tiềm năng của họ. Nhưng không, ông chọn điều ngựơc lại.
Khi Mourinho không còn là khắc tinh của Messi !
Đối với các đối thủ “dễ nhằn” hơn, khi tính chất của trận đấu không quá quan trọng, Mourinho nới lỏng những nguyên tắc của mình một chút – cho phép các cầu thủ được trình diễn (cũng chỉ một chút thôi!). Vấn đề là trong những trận đấu quan trọng, khi phải đối mặt với nguy cơ thất bại hoặc thậm chí bị loại khỏi cuộc đua giành danh hiệu, lập tức mọi thứ trở về quy củ - tất cả chỉ chạy theo trái bóng và cố không bị thủng lưới. Những quả phất bóng dài và những lượt luân lưu 11m là con đường tốt nhất để giành chiến thắng. OK, có thể tôi nói hơi quá, nhưng rõ ràng là cách chơi tiêu cực đó
không xứng đáng với chữ "thiên tài" - nó chỉ thuần túy là tiêu cực, và cho tới khi các phương tiện truyền thông chưa đánh giá Mourinho cùng thứ bóng đá thực dụng khô khan của ông với sự khinh bỉ mà nó đáng được nhận, thì bóng đá chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng bởi con người thiếu đẳng cấp, tụt hậu này và triết lý phản bóng đá của ông ta. Hỡi các bạn, kể cả những đối thủ không đội trời chung nhưng đáng kính trọng, chúng ta có nên mong đợi điều tốt đẹp hơn không? Sự dũng cảm của chúng ta đâu mất rồi?
Tuy nhiên nếu quá tập trung vào những yếu tố tiêu cực của Mourinho và Madrid thì cũng chẳng hay ho gì. Chúng ta cũng phải xem lại chính mình, những gì đã làm đúng, những gì chưa đúng. Đầu tiên tôi muốn khẳng định rằng tối qua 11 chàng trai của chúng ta đã chơi hết sức mình, thể hiện được khát khao chiến thắng và sự đoàn kết. Nhưng tôi cho rằng Pep đã có một chút sai lầm trong lựa chọn của mình, khi nhiều cầu thủ đã thể hiện những dấu hiệu mệt mỏi trong trận classico vài ngày trước. Sự kém duyên liên tục của David Villa trước cầu môn là một vấn đề lớn của đội, bên cạnh phong độ đi xuống của Pedro. Thêm vào đó Leo bị buộc phải lùi về quá sâu để tìm bóng, vì vậy không quá khó hiểu khi chúng ta gặp vấn đề trong việc tìm được mành lưới đối phương những trận gần đây.
Để giải quyết những vấn đề này, trận tối qua tôi muốn thấy Afellay và Keita xuất phát thay cho Villa và Pedro. Keita sẽ chơi ở hàng tiền vệ, đẩy Iniesta lên cao hơn. Thay đổi này có vẻ lạ lẫm, nhưng nếu nhìn vào những khó khăn của chúng ta khi đối mặt với chiếc xe buýt của Mou, các bạn sẽ hiểu ý tưởng của tôi hơn. Thứ nhất, Afellay là một nhân tố mới mẻ, vì vậy sẽ gây ra rất nhiều bỡ ngỡ cho hàng phòng ngự của Madrid, đặc biệt nếu anh phát huy được khả năng chọn vị trí và sự ăn ý tuyệt vời với Iniesta như chúng ta đã thấy trong khoảng thời gian cuối trận đấu. Kết hợp với khả năng tạo ra những đường chuyền ngược về tuyến hai của Iniesta, những cú sút xa uy lực và chính xác của anh sẽ tạo nên đột biến. Mặc dù cá nhân tôi chưa mong đợi anh sẽ tỏa sáng trong các trận đấu ở Champions League, nhưng tôi vẫn tin anh có thể nắm giữ chiếc chìa khóa để mở (và di chuyển) chiếc xe buýt đáng xấu hổ của Madrid.
Còn Keita thì sao? Anh là một cầu thủ có thể hình và thể lực, ngoài những cú cản phá chính xác anh cũng thường di chuyển rất thông minh vào vòng cấm địa của đối phương. Việc Messi phải lùi về sâu kiếm bóng sẽ tạo khoảng trống cho Keita âm thầm di chuyển vào khu 16m50 để hỗ trợ cho Villa/Pedro/Afellay/Iniesta cũng như tạo ra những cơ hội cho chính mình. Tuy là một cầu thủ phòng ngự đánh chặn, nhưng anh thường tham gia tấn công và có một hiệu suất ghi bàn khá ấn tượng.
Keita cũng có thể sút xa tốt như Afellay, cộng thêm với khả năng không chiến tuyệt vời sẽ là một mối đe dọa thường trực trong những tình huống cố định - những tình huống chúng ta đã không khai thác được triệt để tối qua. Tôi cũng không chắc Seydou có gây được ấn tượng trong Champion League hay không, tuy nhiên khi những hảo thủ như Villa, Messi, Xavi và Iniesta đều đã mệt mỏi và dần cảm thấy vô vọng trước bức tường của đối phương, có thể là ý tưởng hay khi thử thay thế những chuyên gia tiki-taka bằng một cầu thủ với khuynh hướng di chuyển ra xa trái bóng, chứ không phải luôn đi tìm bóng. Điều này sẽ tạo ra những khoảng trống và đương nhiên đi kèm với chúng là những cơ hội ghi bàn.
Dù sao đi nữa, điều gì xảy ra đã xảy ra. Chiếc cúp đã về tay Madrid và chúng ta sẽ phải tập trung lại để chiến đấu trong trận gặp Osasuna cuối tuần. Tuy việc chỉ ra chúng ta đã làm sai những gì là quan trọng, chúng ta cũng phải hoan nghênh những cầu thủ đã chơi rất hay tối qua. Đối với tôi những cầu thủ chơi hay nhất là Pinto, Adriano và hòn đá tảng mang tên Mascherano. Có thể mùa này Pinto sẽ không được ra sân nhiều nữa, và chấn thương đã cướp đi Adriano nhưng đây là thời điểm thích hợp để nhận ra rằng El Jefecito đang trở nên quan trọng với chúng ta như thế nào. Cùng với Valdes, Xavi và Messi, Masch sẽ là nhân tố chủ chốt đưa chúng ta tới Wembley. Tôi chỉ ước Pep để cho anh được tự do hơn ở giữa sân để có thể "chăm sóc" những chiếc mắt cá của mấy con thú dữ đến từ Madrid. Chắc chắn đó là những những cảnh cực kỳ đáng giá.
Tóm lại, chúng ta kiểm soát hoàn toàn trái bóng, cũng như kiểm soát đối thủ ở một số thời điểm, nhưng nếu chúng ta không tận dụng được những cơ hội của mình, chúng ta luôn tự đặt mình vào nguy cơ phải trả giá từ chiến thuật rình rập của Mourinho. Làm được điều này có thể rất khó khăn nhưng chúng ta phải yêu cầu đội bóng tiếp cận trận đấu một cách trực diện hơn, khó dự đoán hơn, và quan trọng nhất là yêu cầu các cầu thủ không đối xử với Casillas một cách quá "tốt bụng" như vừa rồi. Tôi thích anh chàng này nhưng tôi cũng muốn thấy anh ta "ôm đầu" thường xuyên hơn, thời gian gần đây anh ta có vẻ quá thỏa mãn. Đã đến lúc M-V-P và những chàng trai khác nhắc nhở anh ta chúng ta là ai và chúng ta có thể làm gì. Chúng ta là Barca. Chúng ta chơi bóng đá đẹp. Và chúng ta thường chiến thắng. Đừng quên trận đấu tối qua chỉ là một tai nạn. Họ phá hủy, chúng ta sáng tạo. Những bàn thắng sẽ tạo nên lịch sử. Wembley đang đợi chúng ta. Hãy cùng hy vọng!
Visca Barça! Visca Football!
[youtube]ZEoyNVHpp7w[/youtube]
*Lưu ý: Bài được viết sau trận chung kết Copa del Rey !