Một trận thắng quý giá trên sân khách của Girona, chấm dứt chuỗi 6 trận không thắng của Barcelona B.
Trong 6 trận đó mình chỉ xem được 2 trận hòa liên tiếp (1-1 Numancia và 4-4 Ponferradina). Thực sự từ chuỗi trận không được tốt đó nhưng các cầu thủ trẻ cho thấy sự nỗ lực và quyết tâm cần thiết.
Từ hai trận đấu đã xem trực tiếp thì có một vài nhận xét của cá nhân về tình hình hiện tại của Barcelona B. Tất nhiên với 2 trận xem gần đây và chuỗi trận đầu mùa thì những ý kiến mình đưa ra dưới đây cũng không hoàn toàn đánh giá hết về mọi mặt của các cầu thủ.
Từ khi Sandro trở về Barcelona B chúng ta cũng đã có thêm một vài phương án bên cánh trái, đặc biệt là sự ăn ý của số 19 với hậu vệ chơi cùng cánh Grimaldo. Có vẻ sự trội hơn của Sandro với Joan Román đã được minh chứng. Sandro có sự tinh tế và xử lý tự tin và quyết đoán hơn rất nhiều. Dù sao HLV Eusebio cũng có thêm lựa chọn cho tiền đạo trái. Nói gì thì nói, tất cả các đường bóng nguy hiểm nhất hay chính xác hơn là các pha bóng mang tính đột biến cao thường thuộc về Adama. Thực sự từ tất cả các trận đấu có mặt của cầu thủ trẻ này thì đội bạn luôn gặp khó khăn. Lối chơi khá máu lửa với sự bức tốc cực nhanh cùng với kĩ năng xử lý tốt đã khiến anh như một mối đe dọa luôn thường trực ở hành lang trái của đối phương.
Nếu bạn nào chỉ xem sơ qua các pha bóng tổng hợp ít ỏi thì không thể nhận thấy được ngoài sức tì đè bức tốc khá nhanh, nhiều khi thấy rất vô nghĩa. Sự lăp đi lặp lại các tình huống bóng kéo biên để căng vào nhiều lúc làm khó cho các đồng đội và cả chính Adama. Tuy nhiên quan trọng ở đây khi các đối thủ gặp Barcelona B thường bố trí ít nhất là 2 cầu thủ (nhiều khi có tới 3 hay 4 cầu thủ) theo bọc lót cho nhau khi Adama có bóng ở biên phải. Chính sự lo sợ đó đã đem lại thuận lợi cho chính chúng ta. Adama dễ dàng lôi kéo nhiều cầu thủ và tạo khoảng không cho các đồng đội. Đôi khi Adama cũng đi bóng lắt léo vượt qua tới 2 hay 3 cầu thủ một lúc, và tạo ra các cơ hội ăn bàn khá cao.
Chính việc thi đấu thường xuyên đã giúp Adama xử lý tốt hơn, sử dụng khả năng của mình một cách phù hợp cho các tình huống.
Điểm nổi bật trong các vòng đấu gần đây chính là Alen Halilovic. Đầu mùa thực sự chỉ đem lại không khí của môi trường bóng đá mới và cảm nhận về tốc độ trận đấu của Barcelona B. Không có nhiều thời gian đủ lâu trên sân, màn trình diễn chỉ ở mức tròn vai. Vài đợt tập trung tuyển quốc gia lại khiến Alen phải mất thêm giời gian hòa nhập với đội bóng. Trong khi các đồng đội của anh ở Barcelona B đang cố gắng định hình lối chơi thì anh đang phải phục vụ đội tuyển. Cho tới bây giờ thời gian trên sân của anh cũng đã nhiều hơn và những vòng đấu gần đây đã khiến người hâm mộ càng tin tưởng hơn về vai trò của Alen tại đội bóng.
Đáp lại niềm tin mà Eusebio trao cho anh, Alen đã chơi thứ bóng đá của chính mình, giải quyết tình huống theo cách riêng và tạo được sự gắn kết khá tốt với Adama. Cánh phải của Barcelona B chính là điểm mấu chốt trong các đợt lên bóng. Alen di chuyển khá thanh thoát, tư duy rất tốt nhưng khả năng chuyền chuẩn vẫn chưa phải là hoàn hảo. Còn cách rê dắt và dứt điểm không khác gì Messi.
Còn đây là khoảng khắc của Alen Halilovic đem đến chiến thắng cách đây vài tiếng đồng hồ, chiến thắng xóa tan đi sự u buồn trên bảng xếp hạng. Một pha bóng khá đẳng cấp với cú dứt điểm làm thủ môn đội chủ nhà trôn chân.
[video=youtube;XDAWn5CHSeg]https://www.youtube.com/watch?v=XDAWn5CHSeg[/video]
Alen đã có 2 bàn thắng cho Barcelona B, đây là bàn đầu tiên của anh.
[video=youtube;8v7kJ9Ip2qA]https://www.youtube.com/watch?v=8v7kJ9Ip2qA[/video]
Một điều lạ là đa số các bạn sẽ khó hiểu tại sao Munir lại được ở đội 1 thay vì là Sandro với khả năng dứt điểm tốt hơn. Nếu ai xem trận đấu mà Munir đá cho Barcelona B mùa này sẽ có được câu trả lời. Munir được Eusebio xếp đá tiền vệ trong trận gặp Numancia. Anh làm rất tốt vai trò của một tiền vệ kiến thiết. Khá khó hiểu khi ai đó nói rằng Munir lại đá tiền vệ, ngay cả đội trẻ ở tuyển cũng chưa từng. Munir có tư duy tốt, phải nói là rất hiểu việc chạm bóng và xoay sở nó ra sao. Khác với các tiền vệ ở Barcelona B, anh làm nó rất trơn tru, và đem đến phong thái tự tin. Tất nhiên với Sandro thì Munir chuyền chuẩn hơn và cách chạy chỗ thông minh hơn. Tại đội 1 thì cả Munir và Sandro đều xếp đá tiền đạo khi ra sân. Vậy tại sao lại ưu tiên Munir hơn. Có vẻ chúng ta nhận thấy Sandro rất có duyên và chút gì đó của sự quái trong các cú sút (phong cách khá giống Villa nhất là các pha ngoặt bóng và khứa lòng). Munir thì dứt điểm không bằng dù xếp đá tiền đạo, tuy nhiên cầu thủ gốc Ma-rốc này như đã nói ở trên với tu duy tốt thì việc di chuyển trên sân mới là quan trọng, nhiệm vụ ghi bàn không phải là thiết yếu. Yêu cầu cao nhất mà các cầu thủ trẻ có thể đạt được ở đội 1 chính là chuyền chuẩn và di chuyển không bóng. Sẽ còn tốt hơn nữa nếu anh biết cách phối hợp, mà điều này chắc chắn Munir sẽ làm tốt hơn.