Đang bàn về độ "kinh" của film kinh dị, nên bạn đừng đề cập đến sự thông minh của nhân vật. Nó hợp với chủ đề về 1 film hình sự hay trinh thám hơn. Còn về những cách gây án ghê tởm, Hanibal đã là gì nếu so với những kịch bản tra tấn con người trong Saw, ví dụ như quả phải tự cưa chân để thoát cùm hay phẫu thuật giấu chìa khóa mở cùm trong hốc mắt rồi đưa cho nạn nhân 1... con dao lam, hoặc 1 số film về ăn thịt người các kiểu. Đó là đặc trưng của thể loại kinh dị của Mỹ, chuyên đem máu me ra dọa. Với các film đó, tôi chỉ thấy tởm chứ không sợ. Có lẽ vì lý do gây nên các hành động giết người dã man của các nhân vật đó quá khiên cưỡng và ích kỷ. Như trong Saw, nhân vật Saw thích hành hạ người khác. Xem mãi mới hiểu ra cái lý do rất củ chuối: mình bị bệnh không chữa được, hành bọn lành lặn cho vui
. Với cái lý do ấy xem chỉ tức và muốn đập chết thằng Saw chứ chả ai sợ cả:verymad:.
Nhưng với 1 bộ film kinh dị kiểu châu Á lại khác, máu me không bao giờ là chủ đạo nhưng người xem vẫn cảm thấy căng thẳng, cảm giác không khí đặc quánh lại không thở nổi mặc dù cảnh film chỉ là 1 căn buồng tối tăm với vài ba cái cửa kêu cọt kẹt. Hầu hết các bộ film kinh dị châu Á là ma đi ám rồi giết người nhưng không phải thích lên là giết, gặp ai cũng giết mà chỉ nhắm đến những người đã đẩy mình vào chỗ chết, như 1 sự báo ứng. Người xem sẽ hiểu được vì sao nhân vật chính lại sợ hãi đến vậy khi bị 1 con ma theo ám, nỗi sợ hãi mơ hồ cứ thế dâng lên, thỉnh thoảng lại được khuyến mại 1 bộ mặt trắng bệch với 2 con mắt đỏ lòm thấp thoáng ngoài cửa sổ :lol:. Tôi có thể ngồi 1 mình trong đêm xem vài bộ film kiểu "lò mổ" của Mỹ với máu me và tim gan phèo phổi rơi vãi rồi đi ngủ bình thường, nhưng khi áp dụng cách đó cho "the red shoes" hay "shutter" thì chỉ được nửa film là phải tắt đi rồi rón rén trèo lên giường, nằm mà cứ tưởng tượng sắp bị ma từ trong gầm giường bò lên kéo chân
(
P/S: @honghanh: Thể loại film gì cũng phải có quy chuẩn. Một bộ film hành động không thể thiếu các cảnh hành động, không bao giờ có chuyện nhân vật chính đến hang ổ kẻ thù rồi ngồi uống nước nói chuyện thuyết phục trùm khủng bố đừng ném bom hủy diệt cả
. Với film kinh dị cũng thế