Tinh thần chưa nói đến, nhưng về chiến thuật thì trận vừa rồi rõ là không ổn.
Cả trận, miếng đánh thường thấy nhất của ĐTVN là chọc xuống biên để tạt/bấm bóng vào trong. Cách chơi này không hiệu quả khi hàng thủ Phi có chiều cao khá tốt, và ông tiền đạo Anh Đức nhà ta lại đặc biệt ăn hại. Một bài khác là sút xa, nhưng có cảm giác là những cú sút của Minh Phương, Tấn Tài... chỉ mang tính tượng trưng, không hề có sức mạnh và độ hiểm. Một vài pha chọc khe thì quá dễ bị bắt bài. Sức mạnh trong lối chơi tiqui-taca là khả năng giữ bóng, di chuyển và chuyền bóng. Nhưng tiếc thay những đường chuyền cuối cùng của chúng ta lại quá thiếu chuẩn xác, có cảm giác cầu thủ trong tình huống đó hơi vội? Trận này cũng không thể nói là ta áp đảo thế trận và dồn ép đội bạn, mà là ngược lại, chính họ mới chủ động lùi xuống nhường tuyến giữa cho ta, Phi luôn thường trực 8 - 9 cầu thủ ở sân nhà. Với cách phòng ngự chủ động như vậy, rõ ràng HLV Phi đã có sự tính toán rất kỹ đến sự hưng phấn và các miếng đánh của đội chủ nhà, và đã giăng ra một cái bẫy hoàn hảo cho các chú chim vẫn còn chưa muốn hạ cánh. Người chơi tốt nhất bên phía ĐTVN có lẽ là Thành Lương.
Một điều nữa, có vài pha bóng ta chơi quá rắn và đã bộc lộ sự nóng nảy không cần thiết. Một hình ảnh xấu.
Trận sau gặp Sing, đối thủ còn có thể hình, thể lực tốt hơn Phi và lối đá rất kỷ luật, liệu Calisto có vận hành được bài nào khác?