[La Gazzetta phỏng vấn Busquets - Phần 1]
BUSQUETS: "15 NĂM NAY, PEP ĐÃ LUÔN THỬ NGHIỆM NHỮNG ĐIỀU MỚI MẺ, ĐÓ LÀ SỰ TIẾN HÓA KHÔNG NGỪNG"
Chúng ta hãy bắt đầu nói về thời điểm năm 2008. Năm đó, tôi từng đến Barcelona xem trận Barça B với Barbastro, trận playoff từ giải hạng 3 lên giải hạng 2 của Tây Ban Nha.
“Cuối mùa giải đó chắc là quãng thời gian tôi có được nhiều niềm vui nhất trong sự nghiệp cầu thủ của mình. Tôi được chơi bóng với những đồng đội là những người bạn, tôi có một người thầy vô cùng giỏi, và không một chút áp lực nào. Đấy có thể xem là lời từ biệt cho thời niên thiếu, trước khi bắt đầu trưởng thành.”
Nhưng đó là sự trưởng thành kinh ngạc đấy! Năm đầu tiên chơi bóng chuyên nghiệp thì anh giành cú ăn 3 với CLB, một năm nhảy vọt từ trận đấu trước Barbastro cho đến trận chung kết Champions League gặp Man Utd. Năm 2010 thì vô địch World Cup cùng tuyển Tây Ban Nha. Đến năm 2011 lại vô địch tiếp Champions League. Năm 2012 là vô địch Euro.
“Phải, thay đổi nhanh đến dã man! Tôi đã gặp may, dĩ nhiên là bản thân cũng có khả năng, để thích nghi ngay tức thì. Tôi còn nhớ trận đấu đầu tiên của Pep Guardiola ở LaLiga với Barça, là trước Numancia, ngày đó tôi vẫn còn trên ghế dự bị. Và chúng tôi thua trận. Sang đến trận thứ hai, gặp Racing Santander, thì tôi được đá chính. Mọi thứ bắt đầu tốt đẹp, ngay cả khi chúng tôi hòa ở trận đấu ấy. Tôi bắt đầu suy nghĩ rằng mình có thể có được chỗ đứng trong tập thể này, trong hàng ngũ của những nhà vô địch mà tôi đã luôn ngưỡng mộ suốt nhiều năm. Đó là một trong những trận đấu mà tôi ghi nhớ với niềm hân hoan nhất.”
Thế anh nghĩ sao về Guardiola?
“Ông ấy chăm bẵm và nắm tay tôi băng qua con đường lớn ngăn cách giữa giải hạng 3 Tây Ban Nha với Champions League. Ông ấy trao cho tôi sự tự tin, tôi lắng nghe và theo bước ông ấy. Pep đã thay đổi cuộc đời tôi. Từ khi còn ở Barça B, tôi đã được làm ’luận văn thạc sĩ’ với Pep. Ngay từ thời điểm đó, Pep đã là HLV xuất sắc nhất thế giới rồi, mà đâu có ai biết tới. Thế rồi tất cả dần nhận ra. Và ông ấy vẫn tiếp tục là người giỏi nhất đến tận ngày nay.”
Vì sao Guardiola là người giỏi nhất?
“Vì Pep cứ chạm vào đâu là nơi đấy lại hóa vàng, từ các đội bóng cho đến các cầu thủ, mọi thứ đều thay da đổi thịt. Ông ấy vô địch ở Tây Ban Nha, Đức, rồi Anh. Cứ đến nơi đâu là Pep đều để lại dấu ấn. OK, những đội bóng ấy đều rất mạnh, nhưng khi có Pep, họ càng tiến bộ hơn, họ đạt được nhiều thứ hơn và họ tạo dựng nên một bản sắc riêng. Các cầu thủ đồng thời cũng ngày càng được phát triển. Ai nấy cũng đều chơi bóng theo cách ông ấy muốn. Trong 15 năm nay, Pep đã luôn thử nghiệm những điều mới mẻ, đó là sự tiến hóa không ngừng. Pep thích nghi với các nền văn hóa bóng đá khác nhau, thông qua những ý tưởng khác. Mùa giải này, ông ấy phát minh ra vị trí của John Stones. Còn trước đó, Pep đã nghiên cứu với mô hình những hậu vệ cánh bó vào trong. Ông ấy bắt đầu biết cách sống với một số 9 thuần, sau khi đã thất bại với Ibrahimovic ở Barça thì giờ đây ông ấy tìm ra giải pháp với Haaland ở City: trong những trận cầu quan trọng, với Haaland trong tay, Pep có cơ hội cho những cuộc đấu một-một.”
Nhưng mọi người chê trách Guardiola vì đã không giành được thêm Champions League từ sau khi rời Camp Nou?
“Phi lý!”
Giờ Guardiola đang có thêm một cơ hội để vô địch Champions League, khi sắp chạm trán Inter Milan.
“Mọi người đều nghĩ Man City sẽ chắc thắng, nhưng hãy coi chừng! Trước tiên, trong một trận chung kết, chuyện gì cũng có thể xảy ra và nói vậy không hề sáo rỗng tí nào đâu. Thứ hai và mới là quan trọng hơn, khi bạn đối đầu trước một đối thủ như Inter có sự chính xác, bài bản cùng một hệ thống đã được trui rèn gồm 5 hậu vệ, 3 tiền vệ và 2 tiền đạo, mọi thứ sẽ rất khó lường. Inter áp sát, đóng các khoảng trống và giữ cự ly rất tốt, tuyến tiền vệ của họ chơi rất tập trung và còn có sự hỗ trợ từ các tiền đạo. Tôi nói ra điều này xuất phát từ chính kinh nghiệm của bản thân, vì chúng tôi đã đấu với Inter hai lần và đều không thể giành chiến thắng. Inter có thể không tạo ra được nhiều cơ hội ăn bàn, nhưng họ chơi với 2 tiền đạo đối đầu với 2 trung vệ đối thủ. Trong những màn chơi như thế, tôi cảm thấy Inter có thể gây nguy hiểm được cho City. Không thể nói trước được gì cả đâu.”
Liệu chúng ta có thể liên hệ được gì với trận bán kết Champions League năm 2010 giữa Inter với Barça không?
“Đúng vậy. Bằng chứng là trong trận đấu lượt về mang tính quyết định ở Camp Nou, ngay cả khi thời điểm đó chúng tôi được mọi người đánh giá là tập thể hay nhất châu Âu nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn bị chặn đứng và bị loại. Inter bấy giờ có kinh nghiệm, có những cầu thủ chất lượng và khí thế lớn. Họ có cách chơi của riêng họ, mà chúng ta không thể nói là cách chơi ấy tốt hay tệ hơn so với Barça được. Quan trọng là họ có ý tưởng và họ biết cách thực hiện ý tưởng ấy theo cách hiệu quả nhất. Cá nhân tôi đương nhiên sẽ thích cách ngược lại – có bóng, kiểm soát bóng và tấn công. Nhưng Inter làm những gì họ phải làm và phát huy tối đa khả năng của họ.”
Nhân tiện thì Mourinho cũng sẽ có trận chung kết lần nữa, với Roma ở Europa League.
“Mourinho luôn có cách để vào chung kết. Trước Leverkusen, Roma đã rất vất vả, nhưng tôi phải nhắc lại lần nữa, đó là ý tưởng của họ. OK, tôi đồng ý rằng chơi phòng ngự thì dễ hơn so với tấn công, nhưng bản phải hiểu rằng để thuyết phục các cầu thủ của mình cùng hy sinh và cùng phòng ngự thì khó khăn vô cùng. Các cầu thủ cùng lui về chơi phòng ngự trong 90 phút là chuyện hết sức phức tạp, mọi cá nhân phải hoạt động, phải hiệp lực, phải gắn kết lẫn nhau và cùng chịu đựng. Thuyết phục được Eto’o chơi hậu vệ cánh đâu có phải là chuyện hiển nhiên. Bạn phải có ý tưởng rõ ràng và cá tính lắm mới làm được như Mourinho.”
Anh đã từng thi đấu dưới trướng Luis Enrique, cùng Barça có cú ăn 3 vào năm 2015. Nhưng ở tuyển Tây Ban Nha cũng với Enrique làm HLV trưởng, trận đấu cuối cùng của anh trong màu áo đội tuyển là khi đội bóng có khoảng 1000 đường chuyền vô dụng trước Ma Rốc hồi World Cup 2022. Có phải đó là lễ truy điệu của tiqui-taca?
“Đối đầu với những đội bóng chơi với các tuyến chặt chẽ và sát nhau, bạn có 2 phương án: tạt bóng rồi tạt bóng vào vùng cấm của họ nhưng bên trong phải có 2 tiền đạo to khỏe, hoặc ở hành lang cánh có những chân rê xuất sắc biết qua người kiểu như Vinicius hay Dembele. Nếu bạn không có được những mẫu cầu thủ như vậy, bạn sẽ khốn đốn. Chúng tôi đã thật sự bế tắc trước Ma Rốc. Nhưng tôi vẫn luôn đánh giá rất cao Luis Enrique: ông ấy là HLV có những ý tưởng rất rất rõ ràng, một người chỉ huy biết cách đưa ra thông điệp, giải thích và minh họa mọi thứ chi tiết.”
Có tin đồn về việc Napoli đang nhắm Luis Enrique đấy.
“Tôi có đọc được tin đó. Nhưng Napoli của Spalletti đã đặt ra một tiêu chuẩn rất cao. Họ đã cùng vô địch Serie A, vào đến tứ kết Champions League. Không dễ để có thể tái lập thành tích ấy, chưa nói đến chuyện vượt qua giới hạn ấy.”
Có sự khác biệt nào giữa tập thể Barça từng ăn 3 dưới thời Guardiola với tập thể Barça từng ăn 3 dưới thời Enrique không?
“Barça của Pep như một dàn hợp xướng, một tập thể rất giàu cảm hứng. Còn Barça của Enrique thì đặt trọng tâm vào việc phát huy sức mạnh của bộ ba Messi-Suarez-Neymar: họ là những người làm nên sự khác biệt, những cầu thủ còn lại bên dưới có chức năng bù đắp – hỗ trợ, cả ở hai mặt trận tấn công và trong phòng ngự.”
Cầu thủ nào khiến anh ấn tượng nhất?
“Haaland. Tôi chưa bao giờ thấy một cầu thủ nào có những bước chạy với sải chân rộng và mạnh mẽ như thế cả. Quá ấn tượng!”
Chia tay Barça rồi thì anh sẽ làm gì?
“Tôi sẽ tìm kiếm cơ hội thi đấu ngoài châu Âu, tôi vẫn chưa biết là đâu nữa. Chỉ là tôi không thể chạm trán Barça, gặp lại Barça như đối thủ. Tôi không muốn như vậy.”