Mọi thứ như kiểu sụp đổ vào năm 2012. Tôi cũng không biết vì sao. Có thể tôi đã mất đi nỗi sợ đã đưa bản thân đến trình độ này. Dù là lý do gì đi nữa, tôi bắt đầu tự vấn bản thân. Khi mùa giải kết thúc, Pep bắt đầu đánh mất niềm tin nơi tôi. Trong ba mùa giải đầu tiên, chúng tôi đã có một mối quan hệ tốt. Tôi vẫn tôn trọng Pep với tư cách là huấn luyện viên của mình. Tuy nhiên thời gian đó thực sự khó khăn. Ông ấy muốn các cầu thủ của mình để tâm đến bóng đá 24h mỗi ngày. Và vào thời điểm đó, tôi đã không đồng ý. Tôi không tuân theo triết lý đó. Pep gần như không còn tin tưởng gì tôi nữa và đỉnh điểm là khi ông ấy không dùng tôi khi đấu với Real Madrid C.F. Việc đó làm tôi cảm thấy tan nát.

Năm 2018 bây giờ mọi thứ đã khác lắm rồi. Mấy thằng nhóc thằng nào cũng dính mắt vào mấy cái iPhone trước giờ thi đấu. Thế còn vào năm 2006 thì thế nào? Thời đó là cả một thế giới khác. Chúng tôi không làm thế. Đặc biệt là ở United. Ở đâu thì được chứ không phải trong phòng thay đồ của Roy (Kean). Đó là một trong hàng nghìn sai lầm mà tôi đã mắc phải ở United.

Các bài khác …