Xavi: Quãng thời gian của tôi ở Barcelona đã kết thúc'

Phỏng vấn
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Chi tiết bài phỏng vấn Xavi sau khi anh gia nhập ngôi nhà mới ở Qatar.

Phóng viên: "Anh đang bắt đầu một cuộc sống mới ở Qatar. Rõ ràng là khi giới thiệu anh không thể sử dụng cách giới thiệu thường thấy của một cầu thủ chuyên nghiệp "từ nhỏ tôi đã mơ ước để được chơi cho CLB Al Sadd".
Xavi: (Cười) "Tôi sẽ nói sự thật. Qatar là một nơi tuyệt vời để đào tạo bóng đá, được ở đây là một cơ hội tuyệt vời trong cuộc đời mỗi người, họ đối xử với chúng tôi rất tốt, cơ sở vật chất của Aspire thật tuyệt vời, họ có dự án đào tạo bóng đá rất tốt, CLB muốn vô địch quốc gia và giành chức vô địch Châu Á lần nữa. Tôi rất hào hứng về mọi thứ, để được tiếp tục được chơi bóng đá, để được chơi bóng ở một cấp độ khác, nhưng hơn nữa là học hỏi để trở thành một HLV và một giám đốc thể thao".

Anh có từ chối mặc áo đấu màu trắng không?

(Cười) Ồ, đúng rồi. Nhưng tôi đã quàng khăn khi đến đây và cảm thấy như là một cầu Juventus vậy

Vậy sau này tôi có thể thấy anh trong bộ áo đấu của PSG không?

Tôi không thể. Tôi không thể đối đầu với Barcelona. Tôi không muốn thi đấu ở châu Âu. Đó sẽ là sự phản bội. Tôi đã hoàn thành mọi việc ở châu Âu rồi, tôi không thể giành thêm bất kì danh hiệu nào nữa. Sự nghiệp của tôi ở châu Âu đã kết thúc.

Anh có thể cho tôi một lí do khi anh quyết định rời Barcelona để tới Qatar. Có một ngày cụ thể nào đó khiến anh quyết định làm như vậy không?

Ồ, vài tháng trước. Khoảng tháng hai, tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc đã đến lúc để quyết định, tôi không được thi đấu nhiều và chúng tôi vẫn muốn giành được những danh hiệu. Tôi cảm thấy như vậy. Nếu không phải thì tôi đã ở lại Barcelona".

Bartomeu có thuyết phục anh ở lại không?

Rất nhiều, thật sự đấy. Ông ấy đến nhà tôi 2 hay 3 lần để đề nghị gia hạn hợp đồng, lần gần đây nhất là khoảng 1 tháng trước, nhưng tôi nói với ông ấy là "Không, Bartu, tôi rất trân trọng điều đó và tôi rất trân trọng việc ông vẫn nghĩ đến tôi, nhưng tôi đã 35 tuổi rồi và tôi muốn được chơi bóng theo cách khác". Chơi bóng ở Barça rất áp lực, bạn bị đánh giá mọi hành động và sau 17 năm, phải chiến đấu và chiến thắng... Nó thực sự áp lực.

Nhưng anh không làm được gì nhiều mùa giải vừa rồi...

Không. Tôi đã có được đề nghị 3 trong 1: gia đình, thể thao và cuộc sống.

Và sau đó anh rời đi...

Vâng, thành thực tôi không nghĩ có thời điểm nào thích hợp hơn để đi. Tôi đã được yêu mến và mọi người thật tuyệt vời. Lễ chia tay thật ý nghĩa, những cổ động viên cảm ơn tôi và tôi cảm thấy thật tuyệt vời vì điều đó. Tôi rất vui khi chúng tôi đã giành được mọi danh hiệu gần đây. Tôi sẽ ghi nhớ suốt cuộc đời.

Và ngoài tất cả những ví dụ để anh quyết định như vậy, có khoảng khắc nào làm anh dao động hay hối tiếc về quyết định của anh không?

Không. Tôi đã quyết định rồi. Tôi đã 35 tuổi. Khán giả chỉ có thể xem tôi thi đấu trong nửa giờ, thậm chí là chỉ 10 phút. Một cầu thủ thì phải hiểu được giá trị của mình. Tôi thừa nhận rằng tôi không được thi đấu nhiều, nhưng tôi ở lại thêm một năm nữa thì cũng không giúp được gì, đội bóng đã được định hình rồi. Thời gian của tôi ở đây hết rồi, nhưng ổn thôi, nó không làm tôi quá buồn khi phải nhắc lại. Điều này xảy ra hầu như với mọi cầu thủ khi khi họ 30 hoặc 32 tuổi. Tôi đã được thi đấu đỉnh cao cho đến 35. Những gì tôi trải qua ở mùa giải này thật không thể tin nổi, mùa giải này là một trong nữa năm thành công nhất trong sự nghiệp của tôi.

Ai sắp xếp anh nâng chiếc cúp vô địch Champions League mà đứng trước mặt anh là Pique vậy?

UEFA những cầu thủ khác nên đứng trước và tôi sẽ đứng trên bục, nhưng độ cao của nó thật buồn cười.

Có vẻ như là anh đã nâng chiếc cúp một mình...

(Cười) Ồ vâng. Tôi đã xem hình và có lẽ là tôi nâng cúp một mình thật. Nhưng đó là khoảng khắc diệu kì. Hãy tưởng tượng việc cuối cùng anh làm cho đội bóng là nâng cao chiếc cúp vô địch Champions League.

Nói về trận chung kết ở Berlin, anh đã nói gì với Pirlo sau trận đấu vậy?

Tôi có thể làm gì nữa chứ? Anh ấy như sụp đổ và đang rất buồn, tôi đã động viên và ôm chặt anh ấy.

Có phải Ozil đã có mặt ở buổi tiệc tại Berlin không?

Tôi không thấy cậu ấy. Tôi đã ở cùng bạn bè và gia đình. Sau đó đi ngủ lúc 3 giờ.

Bây giờ chúng ta nói về cuộc diễu hành trên trên xe bus, Alves và Neymar đã làm gì anh vậy? Anh có nhớ không?

Họ đang cố gắng lấy giày của tôi và đẩy tôi khi đang ngồi trên nóc xe. Tôi bảo họ hãy thôi trò đó đi và cuộc diễu hành là dành cho những cổ động viên. Tôi vẫn cảm thấy bình thường sau khi uống 3 hay 4 cốc bia, nhưng cuộc diễu hành là dành cho những người hâm mộ, để cảm ơn họ chứ không phải làm mọi thứ rối tung lên.

Đã có một vài từ thô tục trong buổi ăn mừng tại sân Camp Nou...

Việc này cần một lời giải thích và nó có khi Luis Enrique phát biểu. Chiếc micro đã bị đưa đến trễ khoảng 2 giây chứ không phải vì uống bia mà ông ấy nói những lời như vậy. Trong cuộc diễu hành, tôi chỉ uống một tí bia. Tôi ngồi xuống và cảm nhận không khí mà những cổ động viên tạo ra, ghi nhớ tất cả, vì nó là cuộc diễu hành cuối cùng của tôi.

Đây có phải là cuộc diễu hành mà người hâm mộ thích nhất không?

Không. Nhưng là đây là lần tôi cảm thấy được là nhân vật chính. Mọi người cứ hô vang "Đừng quên đây là lời chia tay của Xavi".

Anh có nhớ những gì Pique nói về Kevin Roldan?

À! Đó chỉ là một trò đùa. Bây giờ thì Madrid là những người thất bại... đó là sự cạnh tranh thôi, có thể trong vài năm tới, họ sẽ ăn ba và họ sẽ chế giễu chúng tôi.

Mùa giải này đã kết thúc như trong truyện cổ tích vậy, nhưng anh đã nói 6 tháng trước anh không thể tưởng tượng được mọi thứ sẽ đi về đâu.

Ở Ai Cập hồi cuối năm, tôi đã nói với anh rằng tôi cảm giác năm nay chúng tôi sẽ giành ít nhất một chức vô địch. Tôi đã thấy rằng chúng tôi đang tập luyện ở mức độ cao nhất, chúng tôi quan tâm đến từng chi tiết. Tôi đã bị thuyết phục rằng ít nhất chúng tôi sẽ giành chức vô địch quốc gia.

Vâng, đúng là ở Ai Cập anh đã nói là anh sẽ giành ít nhất một chức vô địch, nhưng vài tuần sau tại Anoeta mọi chuyện lại diễn ra theo chiều hướng xấu...

Điều đó diễn ra 2 hay 3 lần mùa giải này. Bởi vì điều đó là Messi đúng không?

Việc cầu thủ hay nhất đội và HLV trưởng mâu thuẫn không phải là điều bình thường

Điều đó không quan trọng. Hãy tưởng tượng tôi và anh đối đầu với nhau trong phòng thay đồi. Bình thường, rất bình thường, không quan trọng lắm, đúng không? Điều này xảy ra mọi lúc trong cuộc đời và nó sẽ tiếp tục diễn ra.

Hàn gắn họ là việc anh phải làm, đừng chối trả lời tôi.

Vâng, tôi đã thuyết phục bằng kinh nghiệm của mình, Iniesta, Busquests... họ cũng đã làm vậy.

Ai chịu thỏa hiệp hơn? Messi hay Enrique?

Không ai cả. Họ đã thỏa hiệp với nhau. Chúng tôi đã nói về những chuyện giữa chúng tôi và chỉ nghĩ về đội bóng. Ai muốn thua chứ? Chẳng ai cả. Chúng tôi cố gắng vì cùng một mục tiêu? Phải không? Để thắng, thậm chí bạn nghĩ ai đó trong đội thật ngu ngốc, điều đó có thể, nhưng mục tiêu cuối cùng vẫn là như nhau. Có hay không? Việc của anh là bán báo, việc của tôi là chiến thắng. Thậm chí tôi không cần thân thiện với anh ta, tôi vẫn cùng đội với anh ta.

Điều đó có thể xảy ra ở mùa giải sau nữa không?

Vâng, 2 hoặc 3 lần, điều đó chắc chắn sẽ xảy ra.

Nhưng anh đã không còn ở đó...

Ồ, sẽ có người khác làm thay tôi. Với kinh nghiệm ở mùa giải trước, nó không là vấn đề gì, nó xảy ra mọi lúc. Đã có một cuộc thảo luận và mọi chuyện vẫn tốt đẹp...

Một cuộc thảo luận và kết thúc là giám đốc thể thao phải ra đi...

Cuộc thảo luận không ảnh hưởng gì cả. Nó không liên quan gì tới nhau cả, giữa Bartomeu và Zubizarreta. Zubi không từ chức vì trận thua tại Anoeta. Nếu nói thật thì tôi đã xem lại băng ghi hình trận đấu, chúng tôi đã có 7 cơ hội và đã có thể thắng ít nhất là 3-1. Ngay cả trận Real Sociedad, mọi người vẫn tin rằng có thể thắng trận đấu.

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.