Trận thắng khá may mắn của Barça, Villarreal đã không thể trụ được sức ép của đội khách. Barça đang chơi với một lối chơi nửa vời, chưa hoàn toàn là bản gốc của Barça thời đỉnh cao.
Giờ suy ngẫm mới hiểu ra một điều cơ bản mà Barça đang chơi một lối chơi hơi thiếu thuyết phục. Khi đang trên đỉnh cao của CLB, chúng ta chơi theo nguyên tắc tấn công là cách phòng ngự hay nhất. Bây giờ cũng tuân thủ nó nhưng mọi thứ không còn như trước. Từ khi bước sang năm 2014 thì việc tấn công trở nên thiếu sáng tạo, không quá nhiều đột biến nhất là giai đoạn cuối này. Rạng sáng nay mới thấy Cesc thêm được pha kiến tạo ngang bằng Koke mặc dù trước đó năm 2013 anh gần như độc tôn ở vị trí chân chuyền số 1. Hay mới đây là 3 trận làm mất 2 cup và tụt lại phía sau tại La Liga thì Barça chỉ ghi được 1 bàn từ pha đánh đầu của Bartra. Khi cái ý đầu tiên trong nguyên tắc kể trên không thực hiện tốt thì quá dễ hiểu tại sao chúng ta thua, ngay cả việc xét đến vấn đề thủ tốt hay không.
Tấn công là tiêu chí trong cách chơi của Barça, thua tấn công, thắng cũng vẫn tư thế tấn công. Các cầu thủ sẵn sàng như vậy nhưng cái yếu tố chính là bàn thắng lại không có hay rõ ràng hơn là ý tưởng tấn công quá thiếu. Nhìn nhận khách quan thì Barça vẫn duy trì cách chơi, bạn vẫn thấy các cầu thủ tổ chức gây sức ép ngoài và trong vòng cấm khá tốt, nhưng tốc độ là một cái thiếu. Những quả căng ngang từ ngoài biên vào cũng rất đều đặn, đặc biệt là xuất phát từ chân Alves. Có thể hiểu sự tự tin từ sự hiểu ý lẫn nhau giữa Alves và Messi khiến cho các pha câu bổng vào trong là cách hay khi đối thủ bọc lót quá kĩ. Những năm trước Messi có thể ghi được cũng kha kha bàn thắng từ các đường câu vào của Alves nhưng giờ nó không quá hoàn hảo. Với nhiều đối thủ chơi kỉ luật như Villarreal thì cách treo bóng vào cũng rất khả dụng. Có thể bạn thấy nhàm chán, nhưng các cầu thủ đội bạn sẽ có ít nhiều sự xáo trộn từ việc chặn và phá đường bóng đó. Mục tiêu của các đường câu bổng vào trong không chỉ là tìm cơ hội trực tiếp để đánh đầu hay dứt điểm một chạm mà còn là phá vỡ cấu trúc hàng thủ của đối phương. Đường bóng đội bạn phá ra thường khó đoán, chúng ta có thể nhận bóng ở vị trí bị "bỏ rơi" hay tầm ngắm sút rộng hơn. Chính Barça cũng sẽ rõ hơn ai hết từ các pha phá bóng từ các đường căng ngang của đối thủ. Đơn giản triển khai, dễ gây sức ép là yêu điểm của cách chơi này nhưng nhược điểm thấy rõ nhất là nó có tính xác suất thấp để có được cơ hôi đó. Barça thường rơi vào tỉ lệ thành công thấp từ việc căng ngang ấy đặc biệt là mùa giải đen đủi này. Vậy tại sao chúng ta không kết hợp giữa câu bổng (lối chơi mang tính "xác suất") và gây sức ép toàn diện bằng các đường bóng kĩ thuật trước khu cấm địa (một cách chơi sở trường, hiệu quả theo "mong muốn"). Barça đã cố chơi như vậy nhưng khi tốc độ thấp và một yếu tố liên quan đến khả năng phòng ngự (mình sẽ đề cập sau) thì lối chơi để sở trường đã không được đáp ứng. Từ lý do trên ta đã có thể thấy Barça chơi bóng bổng nhiều thế nào khi gặp đội có hàng thủ khá chắc.
Khi cái nguyên tắc tấn công là cách phòng ngự hay nhất nó không hoàn toàn tuyệt đối thì vấn đề phòng ngự là điều cần phải đem ra bàn bạc. Barça thời đỉnh cao cũng vẫn có thể thua khi bị phản công dù hàng thủ khá vững chắc. Vì bóng đá mà, ai cũng có thể lọt lưới. Hàng thủ như năm nay thì khá mỏng, dễ tổn thương và thường không có được hàng thủ như ý nên việc lọt lưới cũng là điều tất yếu. Đấy là những yếu tố mà chúng ta có thể phủ nhận một phần nào đó cho khả năng yếu kém của hàng thủ. Thật sự với hàng thủ gần đây bạn không thể phàn nàn, đôi khi là nhận được nhiều lời khen. Vậy vấn đề phòng ngự của Barça ở đây là gì? Đó chính là hàng tiền vệ hay rộng hơn là khả năng phòng ngự toàn sân. Tiền vệ ở đây có nhiều kiểu như Busquets thì không gì để nói khi đảm nhận tốt ở việc đanh chặn; còn tiền vệ trung tâm hay tiền vệ công họ cần phải biết thủ không? Tất nhiên là bạn không chỉ chạy về và bám theo một ai đó thì sẽ giúp bọc lót cho tuyến sau. Tiền vệ Barça phản ứng khá chậm cho việc bắt người, họ không chỉ theo người cho có mà cần kèm người chạy chỗ một cách hệ thống hơn. Nhìn Xavi chạy rút lại giữa sân khi Busquets đang bắt người ngoài biên thì khi bóng được căng vào trong thì hàng thủ đã không đủ khả năng áp sáp và hậu vệ chúng ta thường bị lôi vào các tình huống tranh chấp và nhiều cầu thủ đội bạn khá thảnh thơi chọn vị trí trống trải để nhận bóng trong khi tiền vệ khác lại đang loay hoay ở trước vòng cấm. Từ các pha triển khai từ bên sân của đối phương khi đưa ra biên thì Xavi hay Iniesta thường không quá theo kĩ. Hai tiền đạo biên cũng có sự di chuyển bắt người khá tốt như Pedro hay Sanchez, Messi là vị trí duy nhất không phải tham gia bắt người. Messi không tham gia nhiều thì cũng dễ hiểu, nhưng cái cách đoạt lại bóng của Barça đã diễn ra khá chậm khi không thể làm được điều đó từ sân đối phương hay chí ít là ở giữa sân trước khi đối phương lại kéo bóng ra hai biên khi chúng ta đã dâng cao. Thể lực hay sự vận hành của việc bắt người không được linh hoạt cũng chính là yếu tố làm cho việc tấn công theo sở trường bị ảnh hưởng.
Vậy đâu là điều cần thiết cho Barça, có thể lối chơi chúng ta không sai, lối chơi vẫn được duy trì nhưng chính sự đi lên của đối phương và bóng đá bây giờ tốc độ hơn thì nó khiến Barça có cảm giác đang suy yếu.
Xavi là nhân tố không thể thiếu nhưng nếu HLV biết cách dùng tùy theo trận anh có thể ra sân với một thế trận phù hợp hơn. Từ những năm gắn bó và cách chơi của Mascherano tôi hy vọng anh sẽ được trả lại vị trí tiền vệ phòng ngự, Busquets thay Xavi và Iniesta sẽ đảm nhận tiền vệ công. Có thể là Cesc và Iniesta sẽ thay nhau ở vị trí biên trái và người còn lại sát cánh cùng Messi. Nếu Barça chỉ chơi với 3 tiền vệ (không có Cesc hoặc không Iniesta) thì Neymar và Pedro (hoặc Sanchez) sẽ chơi hai biên. Việc thủ cũng sẽ được đảm bảo, công cũng được duy trì. Tất cả sẽ như ý đồ nếu như Messi chạy như ở phút 87 trận vừa rồi (nhớ không nhầm quả đó Messi dí bắt một cầu thủ Villarreal), Cesc di chuyển và phối hợp với Messi như hai kẻ song sát, Iniesta chơi thăng hoa và trở thành ông chủ ở giữa sân; và hàng thủ được bổ sung.
Còn bây giờ, cá nhân tôi mong Atletico sẽ vô địch. Không còn thời điểm nào lại tốt đẹp và xứng đáng hơn. Tinh thần thì ăn đứt Barça, họ chơi ổn định hơn vì nếu không thì đã thua ở mấy trận quan trọng gần đây. Nếu có điều bất ngờ cho Barça thì đó là sự nỗ lực ở những giây phút cuối cùng của chúng ta, còn nếu Atletico vô địch đó là sự cố gắng hoàn thiện của cả một mùa giải. Một số bạn sẽ không vui khi có ý định "nhường" chức vô địch cho đội Atletico, nhưng tôi thấy nó hoàn toàn xứng đáng.
or post as a guest
Be the first to comment.