Sự kiện Carles Puyol tuyên bố chia tay Barça sau khi mùa giải kết thúc thật sự gây bất ngờ với đa số người hâm mộ nhưng nó là điều tất yếu phải đến theo quan điểm của nhiều người đã trải qua sự nghiệp quần đùi áo số. Hãy cùng điểm lại những nhận xét và chia sẻ đến từ phía những ngườ hâm mộ 'đội trưởng vĩ đại nhất' đương thời của Barça.
Sergio Ramos của Real Madrid viết trên Twitter: "Tôi xin dành sự ngưỡng mộ của mình cho một tấm gương, một người đồng đội vĩ đại. Chúc anh may mắn, Carles Puyol!"
Cuenca viết trên Twitter: "Cảm ơn Puyol vì những gì anh đã mang đến cho Barça. Anh là tấm gương cho tất cả và em rất tự hào vì được là đồng đội của anh những năm qua."
Tello viết trên Twitter: "Cảm ơn anh, người đội trưởng vĩ đại nhất mà chúng em có thể tưởng tượng, cảm ơn anh vì sự hy sinh và tấm gương anh mang đến suốt những năm qua."
Montoya viết trên Twitter: "Cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã mang đến và cảm ơn anh vì suốt những năm tháng em được sát cánh bên cạnh. Anh là tấm gương cho tất cả!"
Negredo của Man City nói trên Sportyou: "Về kỹ thuật, Puyol có thể không đạt điểm 10, nhưng anh đạt điểm 20 ở mọi thứ còn lại. Anh làm việc gì là việc đó đều đạt kết quả hoàn hảo."
Huyền thoại Hristo Stoichkov của Barça viết trên Twitter: "Carles Puyol, đơn giản là xin gửi nhiều lời cảm ơn chân thành đến cả sự nghiệp cậu đã dành cho Barça."
Muniesa (hiện đang khoác áo Stoke City) viết trên Twitter: "Anh đã, đang và sẽ là người thủ quân vĩ đại nhất! Cảm ơn Puyi!"
Bojan (hiện đang được cho Ajax mượn) viết trên Twitter: "Anh là tấm gương về tính chuyên nghiệp. Em cảm thấy hãnh diện vì đã học được rất nhiều từ anh!"
Thiago Alcantara viết trên Twitter: "Thủ lĩnh, một biểu tượng. Cảm ơn anh, Captain!"
Cựu cầu thủ Barça là Fontas, viết trên Twitter: "Vĩ đại nhất!"
Alba viết trên Twitter: "Chỉ còn vài tháng tuyệt vời được sát cánh cùng anh nữa thôi, nhưng em muốn nói rằng: Cảm ơn anh vì tất cả, đội trưởng!"
Pinto viết trên Twitter: "Cảm ơn Carles Puyol vì đã truyền tải những giá trị trong lẫn ngoài sân cỏ đến rất nhiều người, trong đó có tôi."
Cesc Fabregas nói trên đài phát thanh MARCA: "Sự ngưỡng mộ của tôi dành cho Puyol sẽ không bao giờ phai nhạt. Anh thực sự đã trải qua một khoảng thời gian tồi tệ của 4 năm qua, anh đã rất mong muốn để trở lại."
Cesc cũng viết trên Twitter: "Cảm ơn anh, đội trưởng, vì những gì anh đã dạy bảo em. Chúc may mắn, người bạn thân. Và chúng ta sẽ mãi có những khoảng thời gian vui đùa cùng với nhau!"
Pedro viết trên Twitter: "Anh đã, đang và sẽ mãi là một tấm gương cho mọi người. Cảm ơn Carles Puyol vì tất cả những gì anh đã dạy bảo em!"
Mascherano viết trên Twitter: "Thật vinh hạnh khi được cùng sát cánh, chia ngọt sẻ bùi với anh những năm qua, tôi chúc anh những điều tốt nhất, cho dù anh có làm gì sau này."
Yaya Toure nói trên đài phát thanh RAC1: "Puyol là một người đàn ông cao thượng, một nhân vật quan trọng của Barça."
Cựu cầu thủ Barça là Eto'o viết trên Twitter: "Cái tên Carles Puyol sẽ mãi mãi được khắc ghi trong những trang vàng lịch sử bóng đá thế giới. Và, chúc may mắn nhé người anh em!"
Người ngoài hành tinh Ronaldo: "Tuy là một hậu vệ, nhưng Puyol lại là một cầu thủ rất ngay thẳng và có kiến thức cũng như văn hoá. Puyol là một cầu thủ chơi rất sạch, một tấm gương không tì vết."
Huyền thoại Franco Baresi của Milan và Italia, chia sẻ trên đài phát thanh La Xarxa: "Puyol là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất của bóng đá thế giới, một tấm gương cho tất cả, một người thủ quân mẫu mực của đội bóng. Cậu ấy đã giành được mọi thứ, là cầu thủ gắn bó cả đời với Barça, 19 năm trong một màu áo CLB là rất dài. Puyol là một trong những cái tên bất tử của lịch sử bóng đá."
"Cậu ấy có tên trong danh sách những hậu vệ hay nhất lịch sử. Cậu ấy đã thi đấu ở đỉnh cao suốt nhiều năm, đó là điều mà ai cũng có thể nhận ra. Cậu ấy là nhà vô địch của Barça và là nhà vô địch thế giới của Tây Ban Nha."
"Và Puyol là một trong những huyền thoại đích thực cuối cùng của bóng đá. Giờ đây thật khó để tìm thấy những cầu thủ có thể trụ vững trong một màu áo CLB suốt nhiều năm trời và đạt được nhiều thành công như Puyol, Xavi tại Barça hay Maldini tại Milan."
Messi, phát biểu trong chương trình phim tài liệu "Mundo Leo":
"Nếu Puyol quyết định chia tay Barça sau mùa giải này, nghĩa là anh ấy đã rất chắc chắn và đây không phải là một quyết định dễ dàng. Chúng tôi sẽ rất nhớ hình ảnh của Puyol trong phòng thay đồ cũng như trên sân."
"Chúng tôi chỉ có thể chúc Puyol những điều tốt đẹp nhất. Cho dù anh có tiếp tục thi đấu nữa hay không, anh cũng xứng đáng được nhận những gì may mắn nhất, vì anh là một con người mẫu mực, tuyệt vời."
Paolo Maldini: "Puyol với tôi như một người bạn. Cậu ấy vô cùng chuyên nghiệp, và nhân cách thì lại càng to lớn."
Thierry Henry: "Với tôi, Puyol là một người đội trưởng phi thường. Puyol là tấm gương sáng chói cho các cầu thủ noi theo và là một trong những hậu vệ hay nhất lịch sử bóng đá thế giới."
Casillas: "Tôi nghĩ Puyol đã suy nghĩ rất cẩn trọng trước khi đưa ra quyết định chia tay Barça sau mùa giải này. Puyol là một người đồng đội tuyệt vời, một cầu thủ vô cùng chuyên nghiệp. Tôi muốn được nhìn thấy một Puyol hạnh phúc sau này, cho dù anh ấy có làm gì đi nữa."
Marc Bartra nói trong cuộc họp báo: "Puyol thông báo chia tay CLB là tin buồn với tất cả chúng tôi. Với đội bóng, chúng tôi sẽ mất đi người thủ lĩnh hoàn hảo. Với cá nhân tôi, Puyol là người đã cho tôi rất nhiều lời khuyên và giúp đỡ tôi rất nhiều trong suốt những năm qua."
"Sẽ thật lạ khi một mai không còn có Puyol trong đội hình, nhưng đội bóng vẫn còn đó những cầu thủ hiểu rất rõ CLB là Xavi, Iniesta hay Messi. Với Puyol, sẽ mãi chỉ có một Puyol, không một ai có thể được như anh ấy."
Abidal viết trên Twitter: "Cảm ơn anh vì đã luôn kiên cường, mạnh mẽ! Gửi đến người anh em cái ôm nồng ấm!"
Guardiola: "Puyol đã dạy tôi cách cảm thụ cái hay của nghệ thuật phòng thụ"
Ronaldinho viết trên Twitter của anh: "Carles Puyol, người bạn thân thiết trên lẫn ngoài sân cỏ của tôi, đã thông báo rằng anh sẽ rời Barça vào tháng 6 tới! Chúc may mắn, người anh em!"
Tạm biệt nhé Puyi! Anh mãi tồn tại trong tim chúng tôi
Nhắc đến Puyol, mọi người sẽ nhớ đến trung vệ với mái tóc xù đã là một thương hiệu cùng với lối chơi bóng đầy dũng mãnh, máu lửa. Với những Cule, anh là biểu tượng của CLB, là định nghĩa của lòng trung thành, tinh thần trách nghiệm và lòng quả cảm. Và đối với tôi, anh là thần tượng, là tấm gương về nhân cách của một con người vĩ đại.
Trên sân, anh là một thủ lĩnh thực sự, cả về lối chơi lẫn tinh thần. Khuôn mặt đầy vẻ đanh thép, mái tóc như một chú sư tử dũng mãnh, cùng lối chơi lăn xả và thông minh, từng là cơn ác mộng của bất cứ tiền đạo nào. Trong thế giới bóng đá, chúng ta đã từng chứng kiến những mẫu trung vệ chơi bóng lãng tử như Nesta, Maldini...hay đầy sức mạnh như Thuram, Desailly...Nhưng Puyol lại là một mẫu trung vệ đặc biệt. Sức mạnh của anh đến từ tinh thần. Anh không "màu mè", kĩ thuật nhưng anh chiến đấu bằng trái tim quả cảm. Mỗi lần anh vấp ngã, bị đối thủ vượt qua là ngay lập tức anh đứng dậy, lao lên dũng mãnh, soài người hết mức có thể để đoạt lại trái bóng. Anh không hề lo sợ mình sẽ bị chấn thương mà sẵn sàng làm tất cả những gì có thể để bảo vệ khung thành Barça. Anh chính là người đem đến cho Barça sự gai góc, dựa trên cái nền bay bổng của tiqui-taca, là hậu phương vững chắc của những nghệ sĩ sân cỏ phía bên trên, và là một người anh hùng thầm lặng. Đó là điều mà tôi ngưỡng mộ anh, Puyol ạ!
Nhưng điều tôi ngưỡng mộ nhất về anh không phải là lối chơi bóng quả cảm của anh mà chính là nhân cách vĩ đại của anh. Cách sống và cách làm của Puyol luôn là tấm gương cho bất kỳ cầu thủ trẻ nào. Không chỉ mẫu mực trên sân cỏ, anh còn là một hình mẫu về cách ứng xử. Trong tập thể đội tuyển Tây Ban Nha luôn có nhưng xung đột "ngầm", anh chính là người đứng ra hòa giải, luôn rõ ràng và công bằng không hề mù quáng bảo vệ cho CLB của mình. Anh làm tất cả vì một tập thể vững mạnh. Trong phòng thay đồ, anh luôn là người anh cả, người thủ lĩnh và là chỗ dựa tinh thần cho toàn đội.
Trận chung kết Champions League mùa bóng 2010/2011 tại Wembley, Puyol đã có một hành động đầy mã thượng, đó là cởi chiếc băng đội trưởng trên tay mình và đeo vào cánh tay của hậu vệ Eric Abidal đồng thời để Abidal là người đầu tiên trong đội nâng cao chiếc cúp vô địch. Trong cuộc đời mỗi cầu thủ không phải ai cũng có may mắn giành được chức vô địch Champions League, hơn nữa lại được mang trên mình vinh dự với tư cách đội trưởng thay mặt cả đội để nhận Cup lại càng hạnh phúc bội phần. Vậy mà Puyol đã không hề nghĩ đến điều đó, anh nghĩ đến người đồng đội vừa chiến thắng căn bệnh ung thư gan tưởng chừng như phải bỏ dở nghiệp bóng đá, nhưng Abidal đã vượt qua được chính mình. Hơn nữa, Abidal còn là một cầu thủ da màu, đâu đó trên thế giới này hành động phân biệt chủng tộc vẫn còn xảy ra, vì thế hành động của Puyol với Abidal khiến không ít người hâm mộ trên toàn thế giới xúc động. Anh lặp lại hình ảnh tương tự vào mùa giải 2012/13 khi một tay kéo HLV Tito và Abidal xích lại gần nhau rồi nhường chiếc Cup vô địch cho hai người, 2 người chiến binh thực sự khác của Barça. Hai thời khắc, nhưng cùng chung một hình ảnh đẹp.
Thế nhưng điều mà các cule sợ cũng đã tới, người đội trưởng vĩ đại sẽ chia tay Barça. 19 năm Puyol gắn bó với Barça, gần nửa cuộc đời mà anh đã sống. Nhưng cuộc đời là vậy, gặp nhau rồi đến lúc phải chia ly. Puyol đã cống hiến tất cả những gì anh có cho Barça: tuổi xuân, tài năng, sức lực, máu và nước mắt. Anh chính là một trong những biểu tượng trung thành vĩ đại nhất còn sót lại của bóng đá thế giới hiện đại, nơi mà thứ ánh sáng kim tiền có thể làm con người ta lóa mắt và thay đổi. Puyol trưởng thành từ La Masia, ăn ngủ với Barça khi còn tấm bé, hít thở bầu khí Camp Nou khi chập chững bước vào nghiệp cầu thủ, trải qua những giai đoạn thăng trầm cùng Blaugrana, và sắp tới đây, anh cũng sẽ chia tay đội bóng trong trái tim mình. Đó thực sự là một cái kết có hậu cho một tượng đài.
Cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã cống hiến cho Barça! Anh mãi tồn tại trong tim chúng tôi!
Tạm biệt anh, Puyol.
S.A
Carles Puyol - tượng đài bất tử
Tôi sẽ gọi anh – Carles Puyol – là một trong những người đội trưởng vĩ đại nhất lịch sử bóng đá thế giới, điều đó có nghĩa là tôi đặt anh ngang hàng với những Roy Keane, Ruud Gullit, Steven Gerrard hay rất nhiều những tên tuổi khác.
Tôi sẽ gọi anh là một trung vệ huyền thoại – legend – từ mà các bạn vẫn hay dùng cho Nesta, cho Maldini, cho Koeman hay những bức tường thép khác trong lịch sử. Nhưng xin đừng hiểu lầm rằng tôi đang so sánh. Họ là họ, Puyol là Puyol. Có thể với ai đó, Puyol không bằng họ, nhưng với culé, Puyol là một, là riêng, là duy nhất...
...Hơn 2 thập kỷ trước, khi người ta dúi cho thằng bé Carles Puyol i Saforcada quả bóng, thay vì một chiếc xe đồ chơi hay những niềm vui trẻ con khác, chắc cũng chẳng ai hình dung được rằng họ đã góp phần tạo nên một tượng đài bất tử ở Camp Nou.
Gia nhập Barça từ khi còn là một cậu bé 17 tuổi, tính ra, quãng thời gian mà anh gắn bó với Barça đã 19 năm có lẻ, vậy mà mỗi khi ra sân, dường như Puyol vẫn thể hiện cái khát khao và thứ tinh thần mãnh liệt của mình trong những ngày đầu. Cái tinh thần đã giúp anh thuyết phục con mắt của Louis van Gaal khó tính để trở thành một phần của đội 1 Barça, rồi trở thành thủ lĩnh phòng thay đồ của Người khổng lồ xứ Catalunya lẫn đội tuyển Tây Ban Nha trước khi bất ngờ (và không bất ngờ) nói lời từ biệt Blaugrana cách đây ít ngày. 19 năm ấy, biết bao nhiêu tình...
19 năm, lịch sử Barça đi qua mọi thăng trầm, từ đỉnh cao vinh quang đến vực sâu khủng hoảng, rồi lại vươn mình hồi sinh một cách thần kỳ, lại trở thành một ngọn núi cao ngất của bóng đá thế giới. Carles Puyol đã chứng kiến tất cả, và có thể nói một cách không ngoa rằng, anh chính là một "chứng nhân lịch sử" của Barça, của một câu lạc bộ luôn xây dựng cho mình một triết lý không thay đổi qua bao triều đại, nhưng cũng đầy biến cố, chông gai.
19 năm, bao nhiêu lần ngã xuống vì những chấn thương lớn nhỏ, bao nhiêu lần máu Puyol chảy từ những vết thương, bao nhiêu lần anh phải rời sân trên cáng. Nhưng tôi – xin mượn lời bình luận của một culé viết cách đây đã lâu để nói về người đội trưởng vĩ đại của chúng ta: "Ngày hôm nay Puyol chấn thương, ngày mai chúng ta lại thấy anh tập luyện trên sân cỏ và rồi cuối tuần, chúng ta lại thấy anh trên thảm cỏ xanh". Vâng, có lẽ những lời này là hơi quá, nhưng nếu dùng nó để nói về Puyol, thiết nghĩ cũng chẳng ai chấp nhất biện pháp cường điệu này. Carles Puyol sinh ra để trở thành một dũng sĩ Catalunya trên sân cỏ thực thụ, cũng là nhờ những đức tính ấy.
19 năm, Carles Puyol là một hình mẫu kinh điển của bóng đá thế giới, một hình tượng cầu thủ không-ai-ghét tưởng chừng chỉ tồn tại ở những thiên thần như Kaka hay tài năng và đứng đắn như Paul Scholes. Carles Puyol có thể có một vị trí rất nhỏ trong lòng của những người không yêu mến Barça, nhưng mỗi khi họ nhớ đến cái vị trí rất nhỏ ấy, thì nó bỗng lóe lên, sáng ngời, không tì vết...
Và 19 năm, lòng trung thành của Puyol với câu lạc bộ đáng để anh được tạc 1 bức tượng bằng vàng, không phải ở Camp Nou, mà là trong lòng culé.
Ngày mai, khi Barça không còn Puyol, nhiều thứ sẽ thay đổi. Có những người bảo tôi rằng Barça đang cố gắng tìm một "Puyol mới" để tiếp tục duy trì những giá trị của câu lạc bộ. Thực tế chúng ta luôn có xu hướng tìm kiếm một ai đó để thay thế những "tượng đài", nhưng nhiều "tượng đài" rõ ràng là không thể thay thế, Puyol cũng vậy. Và đôi khi chúng ta luôn bị quyến rũ bởi những cái mới mà không biết rằng, nhiều cái cũ không thể bị chấp vá hoặc thay thế bằng những cái mới thoáng qua, dù cho cái mới ấy có huy hoàng, lộng lẫy hơn thế nào đi chăng nữa. Puyol là không-thể-thay-thế.
Cả cuộc đời chinh chiến khắp sân cỏ thế giới, từng đối đầu với gần như tất cả những chân sút lừng lẫy nhất mà người ta nhớ mặt đặt tên, từ Ronaldo de Lima, Raul 'Gol'zalez, Ruud van Nistelrooy đến Cristiano Ronaldo, Didier Drogba, Wayne Rooney,... đều đã giành chiến thắng, nhưng cuối cùng cũng không thắng được thời gian...
Vậy là "Barcelona của tôi", "Barcelona đầu tiên trong cuộc đời tôi", đến mùa hè này sẽ chẳng còn ai nữa. Lilian Thuram, Ronaldinho, Samuel Eto'o, Rafael Marquez, Thiago Motta, Eric Abidal và bây giờ là Valdés, Puyol. Những giá trị cuối cùng của bao hoài niệm thời xưa cũ, của một thời trẻ con yêu bóng đá qua những bản tin thể thao, những tờ báo cũ cũng không còn.
Khi người ta bứng đi một gốc cây, người ta biết rằng ở đó, những mầm sống mới có thể tái sinh, nhưng sự sống ấy không bao giờ đầy đặn như cái cách nó đã từng...
Ryan 'Zac' Barca