Thời kì Sandro Rosell lãnh đạo FC Barcelona kết thúc bất ngờ bằng kịch bản cay đắng nhưng ta có thể khẳng định ông đã 'chết' trong vinh quang khi chiến thắng 'trận chiến' quan trọng nhất sự nghiệp của mình.
Những thành công của Rosell trải dài nhiều mảng từ tài chính đến xã hội, từ thiết lập các thể chế mang tính 'hiến pháp' định hướng đến sự phát triển vượt bậc về công nghệ. Những thành công đó cho thấy Rosell là vị chủ tịch xuất sắc quy tụ xung quanh ông những con người tài năng giúp FC Barcelona phát triển lên nấc thang mới. Bỏ qua sai lầm quan trọng nhất là cố gắng đưa FC Barcelona tách rời khỏi cái bóng chính trị quá lớn mà câu lạc bộ khoác lên mình như một sứ mệnh lịch sử thì Rosell đã chiến thắng một cuộc chiến bằng tất cả kỹ năng hiếm có của một vị chủ tịch Barça từng sở hữu: mua Neymar vào đầu mùa giải 2013.
"Sinh nghề, tử nghiệp" là câu nói đúng nhất với tình thế Rosell hiện tại. Mua Neymar thành công và cũng chính vì mua Neymar thành công mà ông phải ra đi. Vậy tại sao việc mua Neymar lại là liều thuốc độc Rosell dành cho chính mình? Câu trả lời vừa được tân chủ tịch Bartomeu nêu ra trong cuộc họp báo đầu tiên của mình: Di Stefano là một chương buồn và Neymar khiến đối thủ sợ hãi.
Năm 2006, 2009 hay 2011 có nhiều đặc điểm chung. Nhiều người cho rằng Barça vô địch nhờ vào hàng thủ. Điều đó hoàn toàn đúng nếu xét từng thời kỳ Barça không hề thiếu những tiền đạo, tiền vệ xuất sắc. Vậy ta hãy nhìn lại cách Rosell bỏ qua các yêu cầu mua trung vệ của Pep và Tito: năm 2011 mua Cesc, năm 2013 mua Neymar. Đó là cách nhìn nhận của một chủ tịch mang quan điểm quyết tâm giúp Barça sở hữu sức mạnh tấn công quyến rũ. Ở tư cách một cổ động viên cuồng nhiệt thì ta hoàn toàn ủng hộ Rosell đã làm đúng với triết lý mang tên Blaugrana. Chúng ta đang ở thời đại của Messi và còn gì tuyệt vời hơn khi Rosell đã viết giúp lịch sử cái tên vị hoàng tử kế nhiệm để duy trì sự áp đặt của câu lạc bộ. Đó là chiến công vẻ vang của Rosell giúp xoa dịu nỗi đau mất Di Stefano năm xưa vì chính cái tên đó đã kết thúc sự thống trị của Barça rồi mở ra thời kỳ huy hoàng cho đội bóng thủ đô. Bài học đó chúng ta đã thuộc và nhiệm vụ của Rosell là kết hợp hai cầu thủ xuất chúng nhất hoặc không được để Neymar mất vào tay kền kền trắng. Messi đã khiến thế giới ngả mũ. Có thêm Neymar, trên thực tế ở dạng tài năng trẻ đã khiến những ông trùm bóng đá hiểu rõ nguy cơ trong tương lai. Họ sợ hãi và họ tìm cách để giảm bớt sức mạnh đó. Cách nói của Bartomeu giúp ta hiểu rằng Rosell và các đồng sự đặt ưu tiên bằng mọi giá để mua Neymar. "Lấy vợ phải lấy liền tay, chớ để lâu ngày lắm kẻ gièm pha" là lý do Rosell phải mua sớm trước một năm cũng đồng thời giúp Barça đang tụt lùi có thêm động lực mới.
Khi thấu đáo cách nhìn sâu xa của Rosell và chứng kiến cách thức Barça thực hiện thành công vụ mua bán bằng mọi kỹ năng, thủ đoạn để vượt mặt những nhà tài phiệt, những tay bố già hay kẻ trọc phú thì ta càng hân hoan ý nghĩa của việc mua Neymar. Đứng trước một bước ngoặt như thế, liệu chúng ta có đắn đo về kinh phí? Không, ta phải mua bằng bất cứ giá nào. Con số 57, 95 hay kể cả 150 không còn ý nghĩa nếu đem so với giá trị mà tài năng Neymar có thể mang lại trong tương lai. Do đó dù có mua bằng giá nào, hay bằng cách nào thì Rosell luôn đúng trong thương vụ này. Chỉ buồn rằng cái tên Neymar đã góp phần lật đổ Rosell đúng vào thời điểm ông trông mong hái quả ngọt.
Việc Rosell từ chức chắc chắn sẽ còn tốn nhiều giấy mực để phân tích. Sự kiện này gần giống hành động Pineyro thực hiện hơn 70 năm trước nhưng sự ra đi của Rosell khác về bản chất là ông ra đi trong tư cách của người chiến thắng đầy kiêu hãnh với thương vụ thế kỷ.
or post as a guest
Be the first to comment.