Kể từ khi UCL ra đời, chưa có một đội bóng nào bảo vệ thành công ngôi vô địch. Một Ajax tấn công rực lửa bị chặn đứng bởi một Juventus thực dụng. Rồi kẻ thực dụng cũng lại bị tinh thần Đức, kỷ luật Đức khuất phục (Dortmund). Dàn Galaticos lừng danh của Del Bosque cũng bị chặn lại bởi tinh thần Paven Coocsaghin (Nedved) ở bán kết. Rồi gần đây nhất là Barcelona cũng đã không thể nhảy điệu Tiki-taka trên chiếc xe buýt của Mourinho...
Vì sao thế nhỉ? Nếu bạn là một nhà toán học, bạn đem chu kỳ hình sine ra để giải thích về phong độ theo thời gian của đội bóng, của từng cầu thủ. Nếu bạn là một triết gia, bạn đem phạm trù “mâu thuẫn và sự đấu tranh giữa các mặt đối lập” ra để giải thích về sự kỵ dơ giữa các trường phái bóng đá. Nếu bạn là một nhà tâm lý học, bạn quy trách nhiệm cho động lực thi đấu hay khát khao chiến thắng. Nếu bạn là một nhà kinh tế học, bạn mang tiền bạc ra để giải thích cho sự ra đi của những ngôi sao sáng sau khi đã dành mọi vinh quang và đi tìm những thử thách mới...Nhưng nếu bạn là Pep Guardiola và bạn muốn bảo vệ ngôi vô địch thì, không còn cách nào khác, bạn phải tìm cách giải quyết triệt để mọi nguyên nhân trên.
Cuộc cách mạng của Pep Guardiola
Trong tất cả các chữ Nếu trên, có thể nói Pep đã giải quyết được bằng hết: sự kỵ dơ? Tiki-taka là lối đá dĩ bất biến ứng vạn biến. Động lực thi đấu? Messi liệu có đoạt được 3 quả bóng vàng liên tiếp được không và đội bóng của Pep liệu có thể đoạt tới 12/15 danh hiệu được không nếu không còn động lực thi đấu? Vậy thì tại sao cỗ máy Barca mùa này trở nên hoạt động kém hiệu quả như thế?
Pep đã nhìn ra một điều quan trọng là để duy trì được thành công, phải giữ được sự ổn định trước những biến cố không lường trước được. Real sẽ đá ra sao nếu mất Xabi Alonso? Inter liệu có vô địch được không nếu Schnejder chấn thương hoặc núi lửa không hoạt động? Barca có vô địch được không nếu bắt trận bán kết không phải là trọng tài Obrevo?
Nếu để nói cho thật ngắn gọn, thì cuộc cách mạng của Pep nằm ở sơ đồ chiến thuật hay chính xác hơn là tính tương đối của sơ đồ chiến thuật. Đối phương sẽ sắp xếp đội hình ra sao nếu không biết Iniesta đá tiền vệ cánh lệch trái, hay tiền đạo cánh trái, hay tiền đạo ảo, hay là cả 3 vị trí đó? Alves đá hậu vệ phải hay tiền vệ phải hay tiền đạo cánh phải hay cả ba vị trí đó? Cản chiếc kim đồng hồ tik-tak chạy bằng cách nào? Bắt chết người làm bóng ư? Vậy thì bắt ai? Xavi, Ini, Cesc hay Messi...? Còn khi chẳng may Xavi, Iniesta...chấn thương, người ta vẫn thấy cỗ máy Barca hoạt động trơn tru như thường.
Pep đang ấp ủ tham vọng xây dựng một đội quân chiến thắng mà không phụ thuộc vào bất kỳ một chiến binh nào. Đó là điều mà chưa có bất kỳ một HLV nào trên thế giới làm được: mất Paul Scholes, tuyến giữa của MU trở nên rối rắm; mất Xabi Alonso, Liverpool gần như suy sụp và chợt nhận ra anh quan trọng với đội bóng như thế nào.
Cuộc cách mạng nào cũng phải trải qua giai đoạn quá độ...
Pep và các học trò vẫn đang trên con đường hoàn thiện mình để trở nên bách chiến bách thắng. Họ đã phải trả giá bằng khoảng cách 10 điểm hiện tại hoặc có thể là chức vô địch Liga vào cuối mùa này. Nhưng có hề chi? Lịch sử hàng ngàn năm của nhân loại không chứng kiến bất kỳ một cuộc cách mạng nào trải trên hoa hồng. Luôn có mồ hôi, nước mắt, và máu.
Leverkusen, Real Madrid, AC Milan, Bayern...cũng giống nhau cả thôi!
Vì khi đối đầu với Barca họ chưa thể là đối thủ xứng tầm của Barca. Thứ bóng đá Barca đang chơi là ở thì tương lai. Và khi các đội bóng khác tìm cách bắt kịp thì tương lai đó thì gã khổng lồ Barca đang hướng tới một thì tương lai khác: Xa hơn...
or post as a guest
Be the first to comment.