Có bao giờ bạn tự hỏi, xuất phát điểm của niềm tin là ở đâu và làm thế nào để tạo dựng được uy tín của bạn trong lòng người khác?
Này nhé, hãy tưởng tượng một ngày nào đó bạn sẽ trở thành một HLV bóng đá với tuổi đời còn rất trẻ. Người ta giao cho bạn trọng trách “cầm trịch” tại chính CLB mà ngày trước bạn từng gắn bó khi còn đeo đuổi nghiệp “quần đùi áo số”. Điều đáng lo là đội bóng đó không có được một chỉnh thể hoàn hảo nhất lúc này. Nhưng có một nguyên tắc mà bất kì HLV nào cũng phải nắm rõ: năm đầu tiên tại vị sẽ quyết định liệu bạn có đủ tài sức để họ đặt trọn niềm tin trong những năm tiếp theo hay không.
Tôi biết một người như thế. Ông ấy đã chẳng hề màng đến cái gọi là một mùa giải “kiểu mẫu” mà những “ông lớn” trên kia đòi hỏi ở “người mới” khi lần đầu ngồi vào chiếc ghế HLV trưởng. Mặc cho những ánh mắt đầy hoài nghi và thái độ thiếu thiện cảm về mình, người đàn ông ngoài 40 tuổi ấy vẫn miệt mài làm việc và làm việc. Và rồi những nỗ lực ấy được tưởng thưởng xứng đáng bằng những trận thắng oanh liệt, những danh hiệu mà ông cùng đồng đội liên tiếp gặt hái được. Kết thúc nhiệm kì đầu tiên với cú ăn 6 thần thánh, người hâm mộ ngợi ca ông, giới chuyên môn đánh giá cao năng lực của ông, và cũng không ít người cho rằng ông “may mắn” khi dưới quyền ông là cả một thế hệ cầu thủ thiên tài. Mùa giải tiếp theo, ông bật lại những lý lẽ về một vận may “phù trợ” ông bằng việc bảo vệ thành công ngôi vương tại giải VĐQG. Năm thứ 3 dưới triều đại của ông, khó khăn là khi bước vào cuộc “so găng” với một đồng nghiệp có thâm niên trong nghề và được cho là “cao tay ấn” hơn ông rất nhiều ở vòng bán kết Champions League. Tuy vậy, người thuyền trưởng ấy vẫn điềm nhiên đưa con thuyền của mình băng qua sóng dữ, tiến đến đăng quang tại đấu trường danh giá nhất châu Âu… Còn rất nhiều điều để kể về ông, người đã hoàn toàn chinh phục lòng tin của tất cả mọi người sau những gì ông làm được, Người Truyền Giáo vĩ đại mang trong mình dòng máu Catalan đầy nhiệt huyết. Vâng, tên ông là Josep ‘Pep’ G-O-D-iola!
Người đàn ông mới ngoài 40 ấy đã đáp ứng lại tất cả những gì người ta kì vọng ở ông, thậm chí còn hơn thế: 13 trong tổng số 16 danh hiệu trong vòng hơn 3 năm dẫn dắt đội bóng. Tuy nhiên, năm thứ 4 của Pep tại Barcelona xem ra đã bắt đầu xuất hiện biến động. Trước tiên là một phong độ có thể nói là khá nhạt nhòa nơi đất khách. Bên cạnh đó, sự đổi mới liên tiếp trong chiến thuật và cuộc cải tổ lại bộ máy nhân sự của Barça bằng việc bổ sung hàng loạt những cầu thủ trẻ cũng đã đem lại ít nhiều thay đổi cho đội bóng. Vẫn còn quá sớm để kết luận lối nghĩ và cách dụng người của Pep kém hiệu quả. Nhưng sự ì ạch khó hiểu của cỗ máy hủy diệt Blaugrana mỗi khi được vận chuyển ra khỏi pháo đài Camp Nou cũng đã khiến không ít người trong số chúng ta bắt đầu lo, thậm chí là sợ tuột mất chiếc cúp Liga kì này vào tay Kền kền trắng với 5 điểm cách biệt trên BXH.
Hay như trong trận derby mới đây nhất với người hàng xóm RCD Espanyol. Sáng hôm đó, tôi chỉ cập nhật qua livescore sau khi trận đấu hạ màn vài giờ. Thú thật là tỉ số hòa 1-1 làm tôi khá bất ngờ. Nhiều người đánh giá trận này Barça chơi rất thất vọng và sau khi xem lại clip trận đấu thì … đúng là thế thật! Từ sau pha mở tỉ số của Cesc, các cầu thủ của chúng ta chơi khá là “lỏng lẻo” và bàn gỡ hòa của bầy Vẹt là xứng đáng cho màn trình diễn cố gắng của họ (tạm thời bỏ qua sai sót của trọng tài khi không nhìn ra được pha bóng chạm tay của hậu vệ Espanyol trong vòng cấm). 2 điểm đánh rơi và đại kình địch Real Madrid lại thừa cơ vượt lên dẫn trước. Dường như chúng ta đã quá quen với những trận thắng “tầm cỡ” mà quên rằng chúng ta từng để một đội dưới cơ là Getafe ngang nhiên cướp trắng 3 điểm. Chúng ta vùi dập những Levante, BATE Borisov, L’Hospitalet hay Osasuna mà không để họ ra về dù chỉ với một bàn danh dự, thậm chí là khiến những người bạn ở thủ đô phải “ngậm đắng nuốt cay” trong những trận Siêu Kinh Điển hết sức thuyết phục. Khép lại năm 2011, chúng ta kịp hoàn tất cú ăn 3 với chiếc cúp CWC tại Nhật Bản. Chúng ta, và cả các cầu thủ dường như đã “bội thực” với những bữa tiệc bàn thắng cực kì thịnh soạn nhưng cũng đừng quên rằng chẳng có anh hùng nào là “độc cô cầu bại” mãi mãi cả. Barça mạnh nhưng không có gì là đảm bảo khi mùa giải vẫn còn rất dài phía trước.
Với câu hỏi đặt ra đầu bài, hẳn các bạn đã tìm ra câu trả lời xác đáng nhất cho mình rồi. Chúng ta có thể bi quan, có thể lạc quan với những gì đội bóng con cưng đang thể hiện. Nhưng như tôi đã nói, có một đầu tàu đã khiến chúng ta đặt trọn niềm tin trong những năm qua, có một con tàu mang hai sắc màu lam-đỏ đã chuyên chở niềm vui cùng những khoảnh khắc đam mê bất tận đến những trái tim yêu bóng đá đang hòa chung nhịp đập trên khắp hành tinh này. Chẳng có lý do gì để chúng ta thôi tin tưởng vào họ, tin tưởng vào sự cường thịnh của đế chế Guardiola, vào sức mạnh của Gã khổng lồ xứ Catalan và tin tưởng vào ngày mai tươi sáng của kỉ nguyên bóng đá đẹp lên ngôi.
Visça el Barça!
or post as a guest
Be the first to comment.