Một trong nhiều khía cạnh thú vị của bóng đá hiện đại là cái cách một trận đấu trở nên thật mới mẻ, đi ngược lại với những gì con người thường thấy trước đó. Khi trải qua các thế hệ khác nhau, mọi người nhận thấy bóng đá luôn mắc kẹt trong một chu kỳ liên tục mà ở đó có vài xu hướng xuất hiện, phai nhạt đi rồi lại xuất hiện một chu kì mới. Cho dù là về triển khai chiến thuật, sử dụng hệ thống, hoặc phong cách chơi, bóng đá sẽ luôn tồn tại những nghịch lí hay một loạt các câu chuyện sáo rỗng được nhắc đi nhắc lại, chỉ là được kể theo những cách khác đi và thú vị hơn để tiếp tục hấp dẫn người xem trên toàn thế giới mà thôi.
Một ví dụ điển hình của sự lặp lại này là trong suốt lịch sử thể thao, chúng ta thường thấy những mẫu cầu thủ giống nhau ra sao. Bóng đá có và sẽ luôn có những kẻ chăm chỉ, giỏi giang, những kẻ xấu, và cả những tay chơi, những tài năng bị lãng phí và thui chột. Tuy nhiên dù là hình mẫu nào thì họ vẫn gợi lên những xúc cảm sâu xa nhất, đem lại những cuộc tranh luận không có hồi kết giữa những người yêu bóng đá về cả những lí lẽ sai và đúng của những kẻ "phản anh hùng". Đó là những cầu thủ mang tài năng ở đẳng cấp thượng thừa - họ luôn chi phối cả trận đấu - nhưng cũng có khía cạnh tâm lý nào đó khiến họ hành xử theo cái cách bị coi là thiếu chuyên nghiệp, khiến trận đấu trở nên căng thẳng hơn và vô hình trung chúng ta lại thấy nó thật hấp dẫn. Ở thế hệ cầu thủ ngày nay, không ai là đại diện điển hình hơn Luis Alberto Suárez Díaz - gã thiên tài hư hỏng của Barcelona và tuyển Uruguay.
Trong thời gian đá bóng ở Anh, Suárez thường phàn nàn về việc truyền thông bị ám ảnh bởi anh, và trong khi một số tiêu đề giật gân trên báo chí là không cần thiết và được bôi lên quá nhiều thì cái cách mà Suárez bước vào mỗi trận đấu luôn mang nghĩa rằng dù tốt hay xấu, anh sẽ không bao giờ thoát khỏi tiêu đề những bài báo vì những việc anh làm luôn chộp lấy sự chú ý của mọi người.
Là một điển hình của kẻ "phản anh hùng", Suárez luôn chia ra hai thái cực yêu ghét rõ ràng của những người theo dõi anh thi đấu. Đó là kết quả tất yếu của lối chơi dữ dằn; luôn cư xử một cách thái quá khi ở trên sân, một điều được minh chứng rõ nét nhất tại World Cup 2014:
Sau khi bị chấn thương trong trận đấu cuối cùng của mùa giải 2013-14, Suárez phải đối mặt với một cuộc chạy đua với thời gian để được thi đấu tại World Cup. Mặc dù không thể đi lại bốn tuần trước giải đấu, Uruguay đã tiến hành một cuộc hồi phục thần kỳ để anh trở lại cho trận đấu thứ hai gặp người Anh. Ở trận đấu đó, anh phô bày mọi kĩ năng sát thủ hoàn hảo của mình, ghi một cú đúp và khiến cái đất nước từng phỉ báng tài năng đáng kinh ngạc của mình phải câm lặng. Suárez là một người hùng ở Uruguay, và anh hoàn toàn xứng đáng đứng cạnh Lionel Messi và Cristiano Ronaldo ở hàng ưu tú của bóng đá thế giới.
Thế nhưng, chúng ta đều biết những gì đã xảy ra trong trận đấu tai tiếng trước Italy: Chơi trong một trận đấu bị sự trì trệ vây hãm, Suárez thất vọng vì không thể đột phá và sắm vai người hùng như trận đấu trước đó, anh đã có một hành động gây sốc khi cắn vào vai Giorgio Chiellini. Ở giải đấu lớn nhất hành tinh, Suárez chơi hai trận đấu và cả hai trận đấu anh đều trở thành tiêu đề của báo chí – một trận là về tài năng phi thường của mình khiến người Anh bị loại và một trận là về việc cắn người ở trên sân khiến anh phải lãnh án phạt cấm thi đấu suốt 4 tháng. Suarez đã phản ứng một cách thái quá.
Li kỳ thay, đó không phải hồi kết cho một mùa hè điên rồ mà chỉ là một chương khác trong cuốn truyện về cuộc đời Lusito mà thôi.
Có vẻ hơi khiên cưỡng khi khai thác về cuộc của một người ở ngoài đời thực tựa theo một nhân vật truyền hình, nhưng gần đây khi tôi đọc cuốn Difficult Men (tạm dịch: "Những gã phức tạp") nổi tiếng của Brett Martin, cuốn sách đứng sau cả một kỉ nguyên vàng thứ ba của truyền hình, tôi đã không thể không nghĩ về Luis Suárez khi Martin nhắc tới những nhân vật chính của các show diễn. Ông trích dẫn bài hát của Nick Lowe: "Con quái vật trong tôi", thường xuất hiện ở phần cuối của các tập phim thí điểm tại The Sopranos và trở thành bài hát chủ đề cho kỷ nguyên vàng thứ ba của truyền hình". Đó cũng được coi là bài hát thích hợp làm chủ đề cho sự nghiệp thi đấu của Luis Suárez tính tới nay:
Con quái vật trong tôi
Bị nhốt trong sợi dây trói mỏng manh yếu đuối
Ngày qua ngày không ngủ
Đêm đến, những vì sao huênh hoang và giận dữ
Chúa cầu nguyện cho con quái vật trong tôi...
Theo Martin nói: "Đàn ông luôn phải đấu tranh để giam giữ bản chất ngông cuồng nhất của mình, câu chuyện về những người đàn ông như thế chính là câu chuyện về những người Mỹ vĩ đại." và lời tường thuật này đã liên hệ tới nhiều nhân vật nổi tiếng trong các chương trình truyền hình Mỹ. Cũng là một biến cố không may trong sự nghiệp Luis Suárez, người thường phải vật lộn để lồng con quái vật trong bản thân mình không trỗi dậy. Nó có thể giúp anh thi đấu một trận bóng thật phi thường nhưng cũng có thể khiến Luis nổi điên đến mức tàn bạo...
- Dịch từ These Football Times.
or post as a guest
Be the first to comment.