Mới đây, nhật báo MARCA của Madrid đã có cuộc phỏng vấn với huyền thoại của Barça là Johan Cruyff. Trong cuộc phỏng vấn này, Thánh Johan đặc biệt nói về sự chia tay của người học trò xuất sắc Pep Guardiola. Bên cạnh đó là rất nhiều những đề tài khác liên quan đến cả Barça và Real.
Ông nghĩ sao về lời chào từ biệt Barça của Guardiola?
Cậu ấy đã làm nên những điều tuyệt diệu không chỉ cho Barça, mà còn cho cả lịch sử bóng đá thế giới. Pep "mở ra cánh cửa" cho tất cả các mẫu cầu thủ: cao, thấp, gầy, béo,... bất kể thế nào chỉ cần họ sở hữu kĩ thuật đá bóng tốt là đều có thể chơi bóng. Đó cũng chính là kĩ năng quan trọng nhất trong bóng đá. Và Pep đã tạo nên một hình mẫu khi cho quả đất này thấy được sự ảnh hưởng to lớn của khía cạnh đó đối với mọi người là ra sao.
Ông ấy ra đi trong bối cảnh Barça đánh mất rất nhiều danh hiệu, và điều đó có thể khiến người khác hiểu nhầm về ý định chia tay?
Thành tích đối với tôi chỉ là điều thứ hai, chúng chưa bao giờ là mục tiêu trước nhất. Điều quan trọng nhất của việc chơi một thứ bóng đá hay chính là người xem cảm thấy rằng họ đang được thưởng thức, họ đang được hưởng thụ niềm vui, họ cảm thấy tự hào về nét đặc sắc mà thứ bóng đá ấy mang lại. Và nếu như Barça hiện thực được tham vọng của cách đây 1 tháng về trước, tức cú ăn 3 thì đó cũng là một thành công nữa. La Liga những tưởng đã rất tốt đối với Barça, nhưng tiếc là họ đã trượt chân, nhưng tôi nhắc lại, danh hiệu chỉ là điều thứ hai. Trong khi đó, Real, như mọi người vẫn thấy đã không giành được gì đáng kể những năm qua, thì năm nay lại có được chiếc cúp Liga. Real đã có một đội hình xuất sắc trong mùa giải này, họ khát khao và họ đã thi đấu rất tốt. Barça vẫn có thể cảm thấy tự hào về những gì mình đã trình diễn.
Một khi Madrid và Barça quá mạnh thì liệu điều đó sẽ làm cho giải đấu trở nên "yếu" đi hay "mạnh" thêm?
Chúng ta cần nhìn theo 2 chiều hướng. Đối với bản thân giải quốc nội thì đó là một giải đấu "yếu" – kém hấp dẫn, nhưng khi ra ngoài châu Âu thì bóng đá Tây Ban Nha lại là mạnh nhất. Nhưng điều tai tiếng là họ vô hình chung đã tạo nên một hình mẫu không tốt cho bóng đá châu Âu, các CLB đang chi quá nhiều tiền bạc, tiền lương,... và điều đó thật lố bịch.
Liệu Real và Barça có nghĩ rằng mình đang tiêu quá nhiều tiền?
Không, tôi nói về cả những CLB của Anh, Ý hay Tây Ban Nha nữa. Những người nắm quyền đang thật sự thiếu ý tưởng cho những gì thuộc về thể thao.
Sự kết thúc của kỷ nguyên Guardiola được lý giải theo nhiều cách khác nhau. Ý tôi là muốn đề cập đến việc Barça là nạn nhân của sự im lặng (tức Barça đã không chủ động phản kháng mặc dù bản thân cho rằng mình đã bị đối xử bất công ở Liga). Ông có thể phân tích điều này?
Có rất nhiều yếu tố để phân tích. Hãy xem, ví như trường hợp Pepe giẫm lên tay Messi và những chuyện về sau nữa, mọi thứ cứ như chu kỳ, ấy vậy mà điều đó vẫn cứ diễn ra thật vô lý. Thậm chí bạn không thể so sánh được. Đó thật sự là một mớ hỗn độn to đùng. Bạn cũng có thể lý giải rằng các trọng tài có lúc đúng, lúc sai, đó là điều hiển nhiên. Nhưng trong nhiều năm chúng ta luôn thấy Barça chịu nhiều sai lầm từ các trọng tài hơn Real, đó là sự thật. Nhưng những gì mà Barça làm, từ thời Rijkaard cho đến Guardiola, khiến CLB trở nên khác biệt với phần còn lại, và nó cũng giúp bạn tiến bộ hơn qua mỗi năm. Cũng chính điều ấy dẫn đến nhiều thành công cho Barça và giúp đội bóng nâng cao uy tín trên tầm quốc tế. Những gì Guardiola đã làm là vô cùng thiết thực và quan trọng đối với thế giới bóng đá.
Việc Tito Vilanova tiếp quản chiếc ghế nóng có được xem là một thành công của Barça, hay chỉ là một sự chắp vá gượng ép?
Tuỳ vào cách mà mọi người đo lường sự việc thôi. Một mặt, trong ngắn hạn, thì điều đó là phù hợp. Nhưng, làm HLV trưởng với làm trợ lý là hai công việc rất khác nhau. Bạn sẽ phải chờ đợi để xem liệu mọi thứ có diễn ra thành công hay không, bởi một khi đã thay đổi theo cách này thì bạn phải thay đổi cả hai (khi trợ lý lên làm HLV thì phải tìm thêm cả một trợ lý mới – tức thay đổi hai lần). Chính điều đó làm phá vỡ cấu trúc tổ chức vốn như xưa của nó, vì thế ta phải chờ đợi.
Tito có vẻ như là một nhà lãnh đạo tài tình trong phòng thay đồ của Barça mỗi khi có những sự xung đột?
Chúng ta phải chờ đợi mới có thể kết luận được. Khi Guardiola đến dẫn dắt Barça, mọi người đâu có nghĩ một gã chưa bao giờ dẫn dắt một CLB chuyên nghiệp ở giải ngoại hạng lại vươn đến một trong những giai đoạn thành công nhất lịch sử CLB. Vì thế, chúng ta phải chờ đợi. Nhưng với Guardiola thì chúng ta có phần cảm thấy an tâm hơn, bởi cậu ấy đã trải qua 15 năm gắn bó với Barça, đã từng kinh qua những sức ép mà CLB ẩn chứa. Còn với Vilanova, chờ đợi là cách tốt nhất thay vì đưa ra phán xét. Nhưng tôi hy vọng cậu ấy cũng sẽ gặt hái thành công.
Cú giáng của Madrid (chiến thắng tại Liga) là khá mạnh?
Madrid đã trải qua nhiều mùa giải thi đấu rất tốt. Dĩ nhiên là họ đã bỏ ra rất nhiều tiền, nhưng nó đã mang lại kết quả tốt. Duy chỉ có những hành vi của nhiều cầu thủ Madrid thể hiện là không tốt. Thậm chí đó là một vết nhơ rất tệ đối với bóng đá, đối với cách nhìn nhận của thế giới về bóng đá.
Và ông nghĩ Barcelona sẽ phải tăng cường lực lượng trong mùa giải tới?
Tôi không còn tham gia vào vấn đề liên quan đến CLB nữa.
Vậy ông nghĩ thế nào về Thiago Silva?
Barcelona có rất nhiều những cầu thủ đủ phẩm chất để thi đấu xuất sắc ở đội một, chỉ cần trao cho họ thời gian, vì với những con người trẻ tuổi thì điều duy nhất mà họ thiếu chính là kinh nghiệm thi đấu. Barça không bao giờ cần phải mang về những người bên ngoài. Điều đó chỉ khiến đôi bên gặp phải sức ép mà thôi.
Nhưng, Guardiola mùa này đã mạo hiểm rất nhiều khi trao trọng trách cho những cầu thủ trẻ như Tello, Cuenca...
Cả Pedro mùa trước hay Thiago mùa này nữa, nhưng chúng ta cần can đảm để làm và chấp nhận sự mạo hiểm ấy. Đó đã là một thành công, bởi những chàng trai này, một cách chung nhất, lịch sử bóng đá đã cho thấy rằng những con người gắn bó lâu dài nhất, đóng góp nhiều nhất cho một đội bóng thường là những cầu thủ xuất thân từ chính đội bóng ấy, hoặc cùng trong một lãnh thổ, như: Ajax, AC Milan, hay Barcelona. Nếu bạn mua quá nhiều cầu thủ, sẽ rất khó để bạn có thể đạt đến điều đó. Mọi thứ chỉ đơn giản là vấn đề về sự tận tuỵ, cam kết gắn bó.
Bất ngờ lớn nhất của Liga có lẽ là Athletic Bilbao của Bielsa?
Họ đã thi đấu rất hay. Đây có thể xem là một mùa giải thành công với họ. Bilbao giành quyền chơi ở cả 2 trận CK, ấy đã là một thành công. Còn nếu muốn so sánh Bielsa với Guardiola? Thật tình là không thể, bởi vì trong bóng đá chúng ta không nên làm phép so sánh.
Vậy ông nghĩ gì về bản thân mình hiện tại?
Athletic đã khiến tất cả mọi người phải ngưỡng mộ và cảm phục, bởi họ là đội bóng luôn gắn liền với chỉ giá trị của xứ Basque nói riêng, hay Tây Ban Nha nói chung. Và bản thân tôi, hiện đang gắn bó cùng Chivas de Guadalajara, một đội bóng luôn mang duy nhất bản sắc Mexico, điều đó khiến tôi cảm thấy mãn nguyện, tôi thích như thế.
Làm thế nào mà ông lại đặt tình yêu vào một nơi nhỏ hẹp của thế giới trước muôn vàn những chân trời rộng mở khác?
Tôi thích thế thôi. Đó là phong cách mà tôi ưa thích.
Có câu "Những ai cố bắt chước The Beatles sẽ chẳng bao giờ sánh bằng họ", nhưng có thể nói tầm nhìn Guardiola đã vượt qua chính ông?
Chúng tôi là bạn và điều tôi cảm thấy vui mừng nhất chính là cậu ấy đã đi theo phong cách và triết lý của tôi. Những điều còn lại, như việc có ai đó xuất sắc hơn mình, hoặc kém hơn mình, là không quan trọng, chúng không tồn tại trong đầu tôi. Mỗi người có thời của riêng họ. Barcelona đã đi lên từ đống hỗn tạp sau kỉ nguyên Rijkaard và điều đó là quá diệu kỳ. Hoa hồng trải thảm dành cho Pep là xứng đáng. Đó cũng là thành công chung của bóng đá đẹp. Tôi cảm thấy vui khi Barça đã làm rất tốt trong việc mang lại niềm vui thích cho mọi người khi xem bóng đá. Bởi trong bóng đá, ngoài những thành tích gặt hái được thì điều tối quan trọng vẫn là cảm giác được tận hưởng. Đó là khi những đứa trẻ tìm thấy cho mình những người anh hùng đích thực trong lòng chúng. Đó là khi bóng đá trở thành bài học của cả cuôc sống.
Những số liệu thống kê cho thấy lượng trẻ em say mê Barça trên toàn thế giới đang tăng cao từng ngày?
Điều đó là tất yếu thôi. Cách Barça thi đấu và bản thân Guardiola trong 4 năm qua đã luôn là một hình mẫu của thế giới. Pep không bao giờ đặt mình lên phía trước, hay phía sau đội bóng để nhận thức. Cậu ấy luôn luôn đứng từ phía đối diện để đánh giá khách quan. Đó cũng là một cách để mọi người có thể vận dùng vào cuộc sống, để học tập. Hãy thử so sánh điều này với tình hình khủng hoảng kinh tế hiện tại. Chúng ta cứ mãi chơi trò chơi chính trị, thay vì chịu hy sinh để giải quyết dứt điểm cuộc khủng hoảng. Chúng ta cần làm mọi thứ đi theo chiều hướng đúng và chiều hướng tốt.
or post as a guest
Be the first to comment.