Trong trận đấu ở Nissan, khi Barça đã hạ Santos 4-0 để bước lên ngôi vô địch thế giới, Xavi thậm chí còn được nhắc đến nhiều hơn cả Messi, người đã được chọn là cầu thủ hay nhất của FIFA Club World Cup 2011.
Trong sơ đồ đầy biến ảo mà Guardiola bố trí trước Santos (0 tiền đạo nhưng có tới 7 tiền vệ), Xavi tỏa sáng rực rỡ khi tung ra đường chuyền giúp Messi mở tỷ số trước khi trực tiếp nhân đôi cách biệt bằng một cú dứt điểm không thể tốt hơn, sau khi đã di chuyển (và phối hợp) một quãng đường dài. Hai khoảnh khắc chói sáng ấy của Xavi đã kéo sập thành lũy mà Santos sớm dựng lên nhằm chặn đứng Barça.
3 năm qua, Xavi đã luôn làm tốt nhất có thể trong bất cứ vị trí nào mà Pep Guardiola giao phó. Khi thì đá thấp ở trung tâm hàng tiền vệ, khi lại nhô cao như một tiền đạo ảo. Có thời điểm, anh chơi như tiền vệ cánh, dù không phải là sở trường, nhưng Xavi không bao giờ gây thất vọng. Thượng đế đã ban cho anh những tố chất thiên tài của một cầu thủ bóng đá hoàn hảo. Không hoa mĩ, cũng không màu mè, Xavi gắn liền hình ảnh của mình vào những đường chuyền tinh tế, những pha di chuyển thông minh, những động tác thả bóng mang tới sự "chết chóc" cho mọi hàng thủ... Và đừng quên những bàn thắng của anh. Ít, nhưng luôn có giá trị quan trọng trong mọi cuộc chinh phục của Barça.
Nhắc đến Xavi, người ta có thể nghĩ ngay đến lối chơi bóng điềm đạm nhưng đĩnh đạc như một quý ông. Ở anh không có những pha ngã vờ, lăn ra sân rồi kêu la một cách thảm thiết. Ở anh không có những pha phạm lỗi ác ý đến mức bị truất quyền thi đấu. Trong suốt sự nghiệp, Xavi hầu như không phải nhận một thẻ đỏ trực tiếp nào. Ở anh, cũng không có sự khó chịu đến mức cáu gắt khi đội nhà thua trận. Khi ấy, ta chỉ thấy sự bình thản đến mức đáng khâm phục... Xavi không hay nói (dù anh nói rất hay), bởi tất cả những thông điệp đã được anh thể hiện trên sân bóng. Ngay cả cái cách ăn mừng mỗi khi ghi bàn cũng không quá cầu kì và kiểu cách. Một ngón tay giơ lên và hướng về phía trước cùng khuôn mặt hân hoan chiến thắng. Thế là đủ cho tất cả những cảm xúc...
Thay vì nói nhiều, Xavi thường chọn cách im lặng trước đám đông. Nhưng khi vào mỗi trận đấu, anh lại là hiện thân của sự bền bỉ và lòng nhiệt thành cho chiến thắng. Có lẽ vì thế, chưa bao giờ Xavi trở thành mục tiêu của sự công kích. Báo chí Tây Ban Nha, rồi thế giới, viết về anh, nhưng không phải để chỉ trích mà chỉ là ca ngợi. Anh quá hoàn hảo để không thể tìm ra một sự phê phán. Sau tất cả những gì đã thể hiện, Xavi xứng đáng được như thế.
Ngày 25/1 tới, Xavi bước sang tuổi 32. Với mỗi cầu thủ, đây chính là cái ngưỡng của sự nghiệp. Lúc này, trong tay anh là cả một kho tàng đồ sộ những danh hiệu. Cùng Barcelona, anh có tất cả. Cùng ĐT Tây Ban Nha, anh cũng có đủ. Nhưng Xavi thiếu gì? Đó chính là những danh hiệu cá nhân, cụ thể là một Quả bóng vàng. Năm 2009, Xavi có tên trong danh sách bầu chọn cuối cùng nhưng anh đứng thứ 3 (sau Messi và Ronaldo). Một năm sau, Xavi vẫn chỉ đứng thứ 3 sau 2 người đồng đội ở Barça là Messi và Iniesta. Năm nay, chàng trai sinh ra ở xứ Terrassa lại có tên trong danh sách bầu chọn cuối cùng. Về lý thuyết, anh là một ứng viên nặng kí, nhưng thực tế, so với Messi, Xavi vẫn chưa cho thấy được sự vượt trội và sẽ không bất ngờ khi một lần nữa anh lại là người đến sau.
Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa. Ngay cả khi không có Quả bóng vàng, Xavi đã thực sự là một tượng đài rồi!
Trần Giáp
or post as a guest
Be the first to comment.