Nhân vật Dr. Jekyll của nhà văn Robert L. Stevenson đại diện cho sự tỉ mỉ và sự kiểm soát trong các hành động của mình, trái ngược với một Hyde hoang dã, kẻ luôn ao ước sự tự do và cao hơn nữa là sự vô chính phủ. Tiểu thuyết "The Strange Case of Dr. Jekyll and Mr. Hyde", viết năm 1886, thường được xem là sự phân định giữa điều thiện và cái ác. Dẫu vậy, nó còn là sự xem xét về cuộc chiến bất tận trong việc khẳng định cái tôi của một người. Hyde, hay Ngài Hyde, trong sự hỗn loạn của chính mình, đôi khi lại kiếm tìm sự ổn định mà hắn có với tư cách Tiến sĩ Jekyll. Tương tự, Tiến sĩ Jekyll nhận thấy sự khao khát tự do, không ràng buộc mà ông vốn chỉ có với tư cách Mr. Hyde. Bị chia đôi, làm 2 mảnh nhân cách trong cùng một con người, nhân vật chính của câu chuyện bị mắc kẹt, không biết phải chọn nhân cách nào cho con người mình, nhân cách nào dành cho mình, và nhân cách nào mình sẽ trở thành. Hắn bất lực trong việc ngăn cản cái sự biến đổi không thể tránh khỏi ấy.
Nhân vật chính của Stevenson và cuộc đấu tranh của hắn chính là một minh chứng hoàn hảo để nói và giải thích về sự biến đổi đang diễn ra tại vị trí của Pep (trên sân) ở Barca năm xưa: đảm bảo một thế trận với những mê cung đường chuyền với Xavi Hernandez, chính xác như chính Tiến sĩ Jekyll, nhưng đang mất dần lợi thế cho một hậu bối táo bạo, trực diện hơn mình, Cesc Fabregas, đầy bản năng cũng như Mr. Hyde. Những culé chỉ có thể chứng kiến quá trình thay đổi từ phía xa, trên các khán đài, chứ không thể làm chậm quá trình thay đổi này, cũng như chính Utterson, người luật sư bạn của Dr. Jekyll, người đã vô vọng chứng kiến bạn mình trở thành Mr. Hyde.
Thời đại của những thay đổi chưa từng có
Cũng như Cesc Fabregas, Stevenson cũng từng định cư ở London khi còn trẻ. Là một trong những cây bút có tầm ảnh hưởng lớn nhất thời đại Victoria, Stevenson đã viết những tác phẩm của mình trong một thời đại của những tiến bộ phi thường và của sự thịnh vượng. Mặc dù vậy, vào thời khắc chuyển giao thế kỷ, ngưởi ta bắt đầu đưa ra những nghi vấn về chính cái lý tưởng đã làm nên sự tiến bộ đó cũng như đã định ra kỷ nguyên ấy ngay từ buổi đầu.
Làm thế nào Barça có thể đưa ra những thay đổi cần thiết mà không đánh mất chính mình?
Ở thời kỳ đỉnh cao của kỷ nguyên Pep, không đội bóng nào có thể tìm ra cách phản kháng lại Barca. Các culé ngỡ rằng những chiến thắng đầy cảm xúc ngay tại Bernabeu sẽ tồn tại mãi mãi. Một số tin rằng tiki-taka chính là cách để định hình lại môn bóng đá, chỉ trích lối đá phòng ngự phản công cũng như những lối chơi thực dụng hơn của những đội khác, lờ đi những ưu điểm trong những lối chơi ấy.
Sự thật là chúng ta không thể vẫn cứ sử dụng cùng một lối chơi dưới thời Pep mà vẫn mong chờ một kết quả tương tự. Có 2 lý do chính cho điểu này. Đầu tiên, Xavi không còn có thể 'cai quản' trận đấu thường xuyên như anh đã từng có thể. Thứ hai, những đội bóng hàng đầu ở châu Âu đã tìm lại được lợi thế chiến thuật cho mình và đã có thể ngăn Barca khỏi việc tìm ra những khoảng trống giữa các tuyến cũng như tận dụng lợi thế về quân số ở trung tuyến. Với cả 2 vấn đề trên, Barca lại từ chối việc thừa nhận sự lỗi thời của mình. Gần đây, sự cứng nhắc đã có phần vơi đi, với việc Pique nói thẳng rằng Barca đang làm nô lệ cho tiki-taka. Phát ngôn táo bạo này đánh dấu cho sự thay đổi sắp diễn ra.
Có thể dễ dàng hiểu được rằng, Barca của Tata đang do dự trong việc từ bỏ hoàn toàn triết lý đã bám sâu vào đội bóng, và cũng là triết lý đã đưa tên tuổi đội bóng vào lịch sử như là đội bóng giành được nhiều thành công nhất mọi thời đại. Một cách hiển nhiên, phong cách thi đấu sẽ vẫn dựa trên việc kiểm soát bóng. Tuy vậy, dù Tata đang sẵn sàng thực hiện những điều chỉnh, nhưng Barca vẫn chưa thực sự sẵn sàng, về cả tâm lý lẫn thể lực, để tiến lên dưới sự 'vô tổ chức' của Cesc. Chúng ta vẫn luôn phải chịu đựng những màn tra tấn vì sự yếu kém trong khâu phòng thủ mỗi khi trận đấu không còn trong tầm kiểm soát.
Sự chuyển đổi nhanh giữa tấn công và phòng thủ, có nghĩa là sự thay đổi quyền kiểm soát bóng thường xuyên hơn, đội bóng sẽ dễ bị phản công khi mất cảnh giác, dẫn đến những khó khăn lớn hơn mỗi khi Barca phải phòng ngự. Nhưng bên cạnh đó, Messi cùng các tiền đạo khác, như Neymar, sẽ có thêm những khoảng trống, điều sẽ không bao giờ xảy ra nếu họ không chọn một lối chơi ít trực diện hơn.
Sự ổn định hay tự do
Stevenson nói về vấn đề xã hội trong thời đại Victoria bằng cách phá vỡ sự cân bằng giữa sự ổn định của Dr. Jekyll và sự tự do của Mr. Hyde, giữa sự văn minh và sự hoang dã. Theo nhà triết học chính trị và kinh tế học John Stuart Mill, sự tự do chính là "ngoan cố trong sự hoang dã, bị tiết chế và giới hạn bởi cuộc sống văn minh". Nhưng cả 2 liệu có thể cùng tồn tại?
Khi thi đấu ở Premier League với Arsenal, Fabregas được cho phép là một "Mr. Hyde", phát triển mạnh mẽ với quá nhiều sự tự do trong chiến thuật thi đấu. Tuy vậy tại Barca, anh vẫn chỉ có thể thoải mái khi Xavi không có mặt trên sân. Ban đầu, tại đây, anh được bảo rằng phải kiểm soát cái sự khát khao "hoang dã như chính Mr. Hyde" trong mình, để không làm hỏng lối chơi đang tồn tại của Barca. Cho dù Dr. Jekyll phải uống những lọ thuốc để ngăn mình không trở thành Mr. Hyde, cuối cùng, thuốc hết tác dụng và nhân cách của Mr. Hyde trổi dậy nắm quyền kiểm soát. Cesc không tự nhiên bừng sáng và thi đấu đúng như những gì Barca kỳ vọng ở mình. Chỉ là Barca đã thay đổi, Cesc vẫn thế.
Tóm tắt
Hai chiến thắng sát nút trước Valencia và Sevilla có cùng một kịch bản: 2 bàn thắng bị đối phương ghi quá dễ dàng bởi chuỗi những vấn đề quá rõ ràng trong phòng ngự và sau đó được bù đắp lại bởi những màn trình diễn cá nhân tuyệt vời của các tiền đạo do việc kiểm soát được nhiều khoảng trống hơn. Tuy vậy trước Valencia, Tata cho rằng đây là phiên bản tuyệt vời nhất của Barca, trong khi đó ông lại bảo Barca cần kiểm soát bóng nhiều hơn sau đó.
Cesc đã có một khởi đầu tuyệt vời. Nhưng liệu anh có thể tiếp tục chơi với phong độ cao khi mùa giải vẫn còn quá dài? Barca có sẵn sàng bảo vệ quá trình thay đổi của mình? Valdes đã đúng khi chỉ ra rằng chỉ có Busquets che chắn cho bộ tứ vệ, người đã trở thành vật tế thần cho mọi sai lầm trong phòng ngự mà cả đội mắc phải.
Barca muốn những khoảng trống mà các tiền đạo có thể có được qua một lối chơi trực diện hơn mà không phải mất quyền kiểm soát bóng và vất vả phòng ngự. Dr. Jekyll đã trở thành Mr. Hyde vĩnh viễn. Barca cũng sẽ phải học cách phòng ngự khi không bóng. Họ sẽ phải làm quen với việc có bóng ít hơn và ít kiểm soát trận đấu hơn.
Tri Trần
or post as a guest
Be the first to comment.