Kết thúc mùa giải 2012-2013, FC Barcelona đoạt danh hiệu vô địch La Liga lần thứ 22 trong lịch sử, cán mốc 100 điểm kỷ lục và bỏ xa đại kình địch Real Madrid 15 điểm.
Nhưng từng đó là chưa đủ và chưa bao giờ là đủ với một đội bóng giàu tham vọng như Barça. Thậm chí, chức vô địch La Liga đó vẫn bị xem là thiếu thuyết phục khi các culé đã không một lần được hưởng niềm vui chiến thắng trong 2 trận El Clásico. Ở đấu trường Champions League, việc trầy trật vào đến bán kết và thảm bại trước Bayern Munich trở thành thất bại lớn nhất của thầy trò Tito Vilanova. Vì lẽ đó, bước vào mùa giải 2013-2014, người khổng lồ xứ Catalunya chắc chắn sẽ làm tất cả những gì có thể để tái khẳng định sự thống trị của mình trên toàn cõi châu Âu, đồng thời lấy lại niềm tin nơi người hâm mộ. Nhưng đó không phải là chuyện giản đơn.
Đã từng có một thời (nói thế nghe có vẻ lâu, nhưng thực ra thì mới chỉ vài năm trước đây) bộ đôi trung vệ Carles Puyol và Gerard Piqué trở thành nỗi ám ảnh của những tiền đạo lừng danh thế giới. Nhưng rồi tất cả cũng trở thành quá khứ, sự kết hợp hoàn hảo này đã không còn nữa. Carles Puyol trải qua liên tiếp những ca chấn thương và phải nghỉ thi đấu trong một thời gian dài, vắng Puyol, Piqué cũng không còn là chính mình nữa và đôi khi anh còn trở thành một mắc xích yếu trong hàng phòng ngự Barça. Vị trí trung vệ trở thành vấn đề nan giải nhất của Barça mùa trước và cũng là nơi các cầu thủ tấn công của đối phương tập trung khai thác một cách tối đa.
Bước sang mùa giải 2013-2014, yêu cầu tăng cường vị trí trung vệ cho Barça được đặt ra và trở thành vấn đề cấp bách nhất. Nhưng mua cầu thủ ở Barcelona là một vấn đề không hề dễ dàng. Một trung vệ hoàn hảo cho Barça ngoài các tố chất của một trung vệ hàng đầu còn phải có khả năng hòa nhập với Tiqui-Taca, tức có khả năng chuyền bóng thật sự tốt. Và như vậy, danh sách các mục tiêu của Barça đã bị thu hẹp phần nào. Người được cho là hoàn hảo nhất: Thiago Silva – bị PSG thẳng thừng từ chối. Barça quay sang David Luiz, thì bị Chelsea "ép giá", các mục tiêu khác cũng rơi vào bế tắc như Marquinhos (không cạnh tranh nổi với PSG), Agger (anh không có ý định rời Liverpool) và mới đây nhất là Sakho (PSG).
Barça vẫn còn có những lựa chọn lý tưởng khác, đó là những "cây nhà lá vườn" như: Marc Bartra, Sergi Gomez, Frank Bagnack. Trong số này, chỉ có Bartra là sự lựa chọn khả dĩ nhất. Nhưng trên quan điểm của người viết, chàng trai trẻ này vẫn là một sự lựa chọn cho tương lai hơn là cho những yêu cầu mang tính tức thời như hiện tại.
Những ngày này, Mundo Deportivo cho rằng tân huấn luyện viên trưởng 'Tata' Martino sẽ không mang về Camp Nou một trung vệ nào. Ông muốn chờ Puyol trở lại và đến kỳ chuyển nhượng mùa đông tới mới bắt đầu tìm kiếm một trung vệ khác. Nhưng có vẻ điều đó là quá mạo hiểm, bởi ai cũng biết giai đoạn khởi đầu mùa giải quan trọng như thế nào với một cuộc đua đường dài như La Liga.
Có một điều chắc chắn rằng câu hỏi "Ai sẽ là người đá cặp với Gerard Piqué" chỉ có ban lãnh đạo trả lời được. Dường như thực tế chỉ ra rằng chỉ có một trung vệ đẳng cấp thế giới, một sự bổ sung từ nguồn bên ngoài mới đủ sức khỏa lấp những nỗi lo lắng cho hàng phòng ngự "tiểu thư" của Barça, bởi Gerard Piqué có vẻ chỉ đá tốt khi bên cạnh anh là một đối tác đẳng cấp và kinh nghiệm.
Một giải pháp khác: Lấy công bù thủ. Giải pháp này gần như là hoang tưởng. Trong bối cảnh các đối thủ ngày càng "cảnh giác" với Barça, các hàng phòng ngự trên thế giới ngày càng trở nên thực dụng và chặt chẽ thì giải pháp này có lẽ chỉ là thứ yếu mà thôi.
Chỉ có giải quyết tốt bài toán trung vệ, hay nói thẳng ra là bài toán người thay thế Puyol, Barça mới có hi vọng cạnh tranh trên mọi đấu trường trong mùa bóng tới.
Ryan Barca
or post as a guest
Be the first to comment.