Hình ảnh tốt đẹp, quản lý kém cỏi. Tôi phải thú nhận tôi chẳng có ân oán gì với Zubizarreta, mà hoàn toàn ngược lại. Mặc dù thường xuyên phê phán sự quản lý thể thao của Zubi, tôi thấy ông là một người đáng khâm phục, với nhiều lý do. Ông được đào tạo trí thức bài bản, ăn nói linh hoạt, kín đáo, khiêm tốn và gần gũi với tất cả mọi người. Tất cả những phẩm chất đó đem lại cho ông hình ảnh đẹp về một nhà lãnh đạo.
Vấn đề nằm ở chỗ, bảng thành tích phục vụ của ông không xứng đáng với chức vụ mà ông đang giữ. Để trở thành một giám đốc thể thao của một CLB lớn, không cần cứ phải có bằng cấp học viện hoặc phải được đào tạo ở một trường đại học lớn, mà chủ yếu phải được rèn luyện qua quan sát, tiếp xúc, trau dồi kinh nghiệm và công việc hàng ngày. Barça đã trao cơ hội lấy bằng thạc sỹ bóng đá cho Beguiristain năm 2003 và thực tế là cựu GĐTT này đã lấy được nó với điểm xuất sắc và trở thành một manager (nhà quản lý) có uy tín quốc tế.
Năm 2010, Zubi cũng có cơ hội giống Txiki, làm bằng thạc sỹ tại Đại học Camp Nou. Sự khác biệt nằm ở chỗ bốn năm sau Zubi vẫn chưa đỗ. Các vụ mua sắm của Barça đắt đỏ giống như các công trình của Gia đình Hoàng gia còn các vụ chuyển nhượng (bán) được thực hiện với giá xả hàng, nếu chúng ta so sánh với Real Madrid.
Đó không phải là sự bịa đặt gì. Nó là sự việc và con số cụ thể. Cách nay một năm, Barça đã hầu như tặng không Villa cho Atletico (2 triệu euro) và bây giờ tiền đạo này được tự do sang New York và Barça chẳng có thêm một euro nào. Barça muốn làm mọi người tin việc bán Thiago cho Bayern với 22 triệu euro là được giá nhưng bây giờ nếu muốn mua Koke của Atletico thì phải trả giá phá vỡ hợp đồng là 60 triệu euro. Rõ ràng, không cho Thiago cơ hội được tranh giành một suất thi đấu chính thức và bán tiền vệ tài năng này là một sai lầm lớn.
Thi trượt và từ chức. Zubizarreta thuộc dạng nhân vật trong bóng đá vấp hai lần trên một hòn đá. Năm ngoái, ông muốn mua Mathieu và bây giờ lại thế, với một cái giá cao hơn mặc dù cầu thủ này năm nay đã 31 tuổi. Mùa hè trước, Llorente được tự do và ngỏ ý muốn sang Barça. GĐTT lúc đó làm ngơ. Llorente sang Juventus và bây giờ nếu Zubi muốn có cầu thủ này sẽ phải trả giá cao hơn. Điều này cũng xảy ra với trung vệ Laporte. Cách nay hai năm, cầu thủ này có điều khoản phá vỡ hợp đồng là 17 triệu euro, năm ngoái tăng lên 27 và bây giờ là 36. Tại sao lại không mua Laporte từ trước. Trường hợp của Marquinhos cũng chẳng khác gì mấy. CLB muốn có cầu thủ này từ khi còn ở Roma nhưng để Paris Saint Germain "nẫng" mất. Bây giờ Zubi lại muốn mua, nhưng sẽ phải trả 20 triệu euro cộng Alves.
Có vẻ tất cả các CLB khác đều muốn đùa giỡn Barça. Nếu chủ tịch Bartomeu giành một buổi chiều để xem xét hiệu quả làm việc của GĐTT trong hai năm qua, ông sẽ mất niềm tin vào vị lãnh đạo này. Vấn đề là Bartomeu, khi còn là phó chủ tịch phụ trách thể thao trong thời Rosell, cũng phải chịu một phần trách nhiệm trong những sai lầm nói trên. Người ta có thể bảo vệ Andoni Zubizarreta với tư cách là một con người, nhưng với tư cách là một nhà quản lý thì ông đã thi trượt và nên từ chức.
Josep Maria Casanovas
or post as a guest
Be the first to comment.