Hiện nay đội bóng chúng ta yêu có nhiều bất cập làm đội bóng đi xuống. Như việc vô kỷ luật, xuống phong độ của Rô vẩu, cách cầm quân ngây thơ của Rijkaard thì đã bàn nhiều rồi. Những điều đó sẽ thay đổi trong mùa hè này. Rô vẩu sẽ bị bán, Rijkaard nhiều khả năng cũng không giữ nổi ghế. Nhưng còn 2 điều làm tôi gai mắt.
Thứ nhất là ban lãnh đạo. Laporta đã mang nhiều thay đổi tích cực về cho Barca. Nhưng ông cũng làm 1 thay đổi có hại cho Barca: đó là cuộc chiến với Sandro Rossell. Trong 2 mùa gần đây nhất, kể từ khi Rossell ra đi, Barca như 1 thằng trọc phú trên thị trường chuyển nhượng, mà đứng đầu những hợp đồng ngu ngốc này là Txiki. Trước hết, hãy nhìn lại các thương vụ rất thành công của Rossell. Đầu tiên là Deco. Một tiền vệ sáng giá, trụ cột của tuyển Bồ Đào Nha, được mang về Barca với giá 15tr euro, có phải là 1 món hời ko? Rồi Giuly, trụ cột số 1 của Monaco, cũng chỉ 7 tr. Tiếp đó là Edmilson cũng với giá 6-7 tr từ Lyon (mà chủ tịch Lyon thì nổi tiếng là 1 tay kiếm chác rất giỏi). 2 hợp đồng đắt giá nhất là Rô vẩu và Eto'o, cùng giá 24 tr, thì rất đáng đồng tiên bát gạo, vì họ đều là những cầu thủ rất trẻ ở thời điểm đó. Kể từ sau Rossell thì sao? Chúng ta mua Gudjohnsen về bằng giá với Deco, nhưng trình độ chuyên môn thì hỡi ôi. Rồi thương vụ Zambrotta, bản thân Zambrotta thì không nói, nhưng lại bị nhồi thêm ông cụ Thuram với giá 5 tr. Mùa này thì Milito 17 tr, cứ cho là đúng giá, thế nhưng Txiki có biết cò kè, chơi ép phe để siết giá không? Abidal, 1 hậu vệ cánh 27 tuổi, cũng ngốn hết 15 tr. Ít có 1 hậu vệ cánh nào giá cao ngất như vậy, nhất là độ tuổi đã là 27. Trên hàng công, Henry được mua với giá 24 tr, bằng giá với Eto'o và Rô vẩu. Nhưng nhìn xem, Eto'o và Rô Vẩu lúc đến Barca thì bao nhiêu tuổi. Cuối cùng là việc bán Rô vẩu mùa này. Chúng ta biết rõ điều luật của FIFA, thế mà vẫn ngây thơ. Ban lãnh đạo Barca vẫn tin tưởng Milan sẽ ko chơi luật đó, vì "nó sẽ tạo ra tiền lệ xấu giữa các CLB lớn". Thế rồi sao? Giờ nó trả giá 15 tr. Tại sao hè rồi còn được giá, không tống ngay đi. Tôi không cần quan tâm Rô vẩu đã cống hiến thế nào cho Barca. Tôi thích Vẩu, vì tôi yêu Barca. Tôi không phải vì Vẩu mới yêu Barca. Tất cả cũng vì lợi ích cho Barca.
Điều thứ 2 làm tôi phát bực là thái độ trong khung thành của Valdes. Anh càng ngày càng muốn chứng tỏ mình là 1 cầu thủ có chất lãng tử, đẹp trai. Có vô vàn những bàn thua mà anh tỏ ra là mình lỡ trớn, không thèm với theo bóng. Sau khi bóng vào lưới rồi thì 1 là đứng chống nạnh, 2 là ngã về 1 hướng khác, cùng 1 cái quơ tay cho có. Có thể chỉ ra 3 bàn thua dễ nhớ nhất. Lần đầu tiên tôi chứng kiến cái trò gai mắt này là bàn gỡ hòa của Espanyol. Người ta sút bóng rồi thì té ngược vào khung thành, ra vẻ ta đây vô tội, nó sút hiểm quá. Bàn thua Real trên Nou Camp. Hoàn toàn không có 1 chút sức rướn gì. Chỉ đứng nhìn cho nó tài tử. Bàn thứ 3 là bàn thua MU vừa rồi. Bay người cho có, vươn tay theo bóng cũng không. Đúng là bàn đó Buffon cũng bó tay, nhưng nếu anh là thủ môn, ít nhất anh phải lăn xả đến cơ hội cuối cùng để cứu bóng, dù chỉ có 5% cơ hội. Chỉ 1 bàn thua thôi, là công sức 10 người còn lại thành công dã tràng.
Hai điều này thì chẳng biết khi nào mới thay đổi.
Thứ nhất là ban lãnh đạo. Laporta đã mang nhiều thay đổi tích cực về cho Barca. Nhưng ông cũng làm 1 thay đổi có hại cho Barca: đó là cuộc chiến với Sandro Rossell. Trong 2 mùa gần đây nhất, kể từ khi Rossell ra đi, Barca như 1 thằng trọc phú trên thị trường chuyển nhượng, mà đứng đầu những hợp đồng ngu ngốc này là Txiki. Trước hết, hãy nhìn lại các thương vụ rất thành công của Rossell. Đầu tiên là Deco. Một tiền vệ sáng giá, trụ cột của tuyển Bồ Đào Nha, được mang về Barca với giá 15tr euro, có phải là 1 món hời ko? Rồi Giuly, trụ cột số 1 của Monaco, cũng chỉ 7 tr. Tiếp đó là Edmilson cũng với giá 6-7 tr từ Lyon (mà chủ tịch Lyon thì nổi tiếng là 1 tay kiếm chác rất giỏi). 2 hợp đồng đắt giá nhất là Rô vẩu và Eto'o, cùng giá 24 tr, thì rất đáng đồng tiên bát gạo, vì họ đều là những cầu thủ rất trẻ ở thời điểm đó. Kể từ sau Rossell thì sao? Chúng ta mua Gudjohnsen về bằng giá với Deco, nhưng trình độ chuyên môn thì hỡi ôi. Rồi thương vụ Zambrotta, bản thân Zambrotta thì không nói, nhưng lại bị nhồi thêm ông cụ Thuram với giá 5 tr. Mùa này thì Milito 17 tr, cứ cho là đúng giá, thế nhưng Txiki có biết cò kè, chơi ép phe để siết giá không? Abidal, 1 hậu vệ cánh 27 tuổi, cũng ngốn hết 15 tr. Ít có 1 hậu vệ cánh nào giá cao ngất như vậy, nhất là độ tuổi đã là 27. Trên hàng công, Henry được mua với giá 24 tr, bằng giá với Eto'o và Rô vẩu. Nhưng nhìn xem, Eto'o và Rô Vẩu lúc đến Barca thì bao nhiêu tuổi. Cuối cùng là việc bán Rô vẩu mùa này. Chúng ta biết rõ điều luật của FIFA, thế mà vẫn ngây thơ. Ban lãnh đạo Barca vẫn tin tưởng Milan sẽ ko chơi luật đó, vì "nó sẽ tạo ra tiền lệ xấu giữa các CLB lớn". Thế rồi sao? Giờ nó trả giá 15 tr. Tại sao hè rồi còn được giá, không tống ngay đi. Tôi không cần quan tâm Rô vẩu đã cống hiến thế nào cho Barca. Tôi thích Vẩu, vì tôi yêu Barca. Tôi không phải vì Vẩu mới yêu Barca. Tất cả cũng vì lợi ích cho Barca.
Điều thứ 2 làm tôi phát bực là thái độ trong khung thành của Valdes. Anh càng ngày càng muốn chứng tỏ mình là 1 cầu thủ có chất lãng tử, đẹp trai. Có vô vàn những bàn thua mà anh tỏ ra là mình lỡ trớn, không thèm với theo bóng. Sau khi bóng vào lưới rồi thì 1 là đứng chống nạnh, 2 là ngã về 1 hướng khác, cùng 1 cái quơ tay cho có. Có thể chỉ ra 3 bàn thua dễ nhớ nhất. Lần đầu tiên tôi chứng kiến cái trò gai mắt này là bàn gỡ hòa của Espanyol. Người ta sút bóng rồi thì té ngược vào khung thành, ra vẻ ta đây vô tội, nó sút hiểm quá. Bàn thua Real trên Nou Camp. Hoàn toàn không có 1 chút sức rướn gì. Chỉ đứng nhìn cho nó tài tử. Bàn thứ 3 là bàn thua MU vừa rồi. Bay người cho có, vươn tay theo bóng cũng không. Đúng là bàn đó Buffon cũng bó tay, nhưng nếu anh là thủ môn, ít nhất anh phải lăn xả đến cơ hội cuối cùng để cứu bóng, dù chỉ có 5% cơ hội. Chỉ 1 bàn thua thôi, là công sức 10 người còn lại thành công dã tràng.
Hai điều này thì chẳng biết khi nào mới thay đổi.