Mấy ngày hôm nay chán quá bác cz à. Cả ngày ngồi bên cái máy tính mà không làm được việc gì. Khi nào mới được như bác với bà xã nhà bác đây nhỉ :wub: , không biết bác với bà xã có hay xảy ra chiến tranh không chứ em thì hầu như là thường xuyên. Mà nhiều khi không có chuyện gì cũng chiến tranh. Phải làm gì bây giờ nhỉ. Yêu là khổ sao vẫn cứ yêu.
Sao lại chiến tranh được. Mình là đàn ông con trai, phải rộng lượng chứ. Cái gì nhỏ nhặt là không để bụng, không chấp trách, là cười xòa cho qua. Vợ mà không vui, mặt nặng mặt nhẹ là mình phải chủ động làm lành. Con gái thì bao giwof cũng thích được là người chiến thắng mà. Nhưng không phải cái gì cũng chiều nhé. Anh đây rất chiều vợ, nhưng có những qui tắc mà nếu vợ vi phạm là phải chấn chỉnh. Làm chồng phải nghiêm, nhưng ko gia trưởng, phải rộng lượng nhưng phải biết giới hạn chú ạ. Nói tóm lại thế này: có 1 chữ "quá", khônng vượt qua nó là được. Nhưng yêu cũng có nhiều kiểu mà. Với anh là quấn quýt, với chú là chiến tranh, càng chiến là càng yêu đó:hump:. Ở đời anh chứng kiến nhiều rồi mà. Chiến tranh xong càng mặn nồng chú ạ. Chúc chú hạnh phúc, vì yêu là hạnh phúc. Chứ nếu khổ thì ai dám yêu