Messi vs Maradona - Cuộc tranh luận không có hồi kết
- By huyhk
- Quán trà đá
- 67 Trả lời
Mình lại không thích đem thành tích của đội bóng ra làm tiêu chí đánh giá cầu thủ.
Thí dụ như QBV 2010 vừa rồi lại rất vừa ý mình, vì mình vẫn đánh giá cao thể hiện của Messi trong cả mùa giải hơn Xavi, Ini hay Snejder.
Và mình rất buồn khi Maradona đổ lệ năm 1990, chứ không buồn vì Argentina không vô địch. Lúc đó(và cho tới WC 2010), đội tuyển mình hâm mộ là Hà Lan. Nhưng ở đó mình vẫn nhìn thấy ở đó 1 Maradona xuất chúng, gần như thoát khỏi 1 thế giới cầu thủ. Thoát khỏi cả 1 thế giới bóng đá đang hiện hữu. (hơi phô trương nhỉ?) Không phải bằng những pha bóng lắt léo như Messi, Ronaldinho. Không phải những cú đá phạt thần sầu như Platini, Zico. Hay những được tỉa bóng tuyệt vời như Gullit, Zidane hay Xavi. Những điều đó, hầu như Maradona đều làm được. Nhưng quan trọng hơn, ở Maradona là sự điềm tỉnh, sự cứng cỏi của 1 người từng trải, 1 đội trưởng. Coi WC 1990, nhiều lúc có cảm giác anh là HLV của Argentina chứ không phải Bilardo. Maradona đem lại cho đồng đội tất cả những điều họ cần. Từ khả năng chuyên môn, đến sự hứng khởi trong phòng thay đồ, và cả những tiểu xảo trên sân (dù anh từng đá hỏng phạt đền). Lúc đó, có cảm giác như có Maradona là có tất cả.
Giờ Messi chưa làm được điều đó. Hoặc có thể Messi cũng không cần phải làm được điều đó. Vì hiện giờ xung quanh Messi là những đồng đội có thể bổ khuyết cho anh tất cả những điều anh còn thiếu để trờ thành 1 Maradona của thế kỷ 21?
Thí dụ như QBV 2010 vừa rồi lại rất vừa ý mình, vì mình vẫn đánh giá cao thể hiện của Messi trong cả mùa giải hơn Xavi, Ini hay Snejder.
Và mình rất buồn khi Maradona đổ lệ năm 1990, chứ không buồn vì Argentina không vô địch. Lúc đó(và cho tới WC 2010), đội tuyển mình hâm mộ là Hà Lan. Nhưng ở đó mình vẫn nhìn thấy ở đó 1 Maradona xuất chúng, gần như thoát khỏi 1 thế giới cầu thủ. Thoát khỏi cả 1 thế giới bóng đá đang hiện hữu. (hơi phô trương nhỉ?) Không phải bằng những pha bóng lắt léo như Messi, Ronaldinho. Không phải những cú đá phạt thần sầu như Platini, Zico. Hay những được tỉa bóng tuyệt vời như Gullit, Zidane hay Xavi. Những điều đó, hầu như Maradona đều làm được. Nhưng quan trọng hơn, ở Maradona là sự điềm tỉnh, sự cứng cỏi của 1 người từng trải, 1 đội trưởng. Coi WC 1990, nhiều lúc có cảm giác anh là HLV của Argentina chứ không phải Bilardo. Maradona đem lại cho đồng đội tất cả những điều họ cần. Từ khả năng chuyên môn, đến sự hứng khởi trong phòng thay đồ, và cả những tiểu xảo trên sân (dù anh từng đá hỏng phạt đền). Lúc đó, có cảm giác như có Maradona là có tất cả.
Giờ Messi chưa làm được điều đó. Hoặc có thể Messi cũng không cần phải làm được điều đó. Vì hiện giờ xung quanh Messi là những đồng đội có thể bổ khuyết cho anh tất cả những điều anh còn thiếu để trờ thành 1 Maradona của thế kỷ 21?