Hợp tác xã trà chanh
  1. H @ Hạ Trắng: thời Pep cũng toàn sấp mặt ở đây
  2. H @ Hạ Trắng: mấy năm đá chán nhất lại bất bại ở Anoeta mới ảo
  3. Silver @ Silver: gặp lần nào cũng chật vật, có thắng cũng trầy da troc vảy
  4. Silver @ Silver: sociedad vẫn kiểu khăc barca ấy bac nhỉ
  5. denpietrau @ denpietrau: Vườn hồng vẫn khoai
  6. Silver @ Silver: lại thêm 1 trận ghi 5 bàn, khet quá
  7. H @ Hạ Trắng: vẫn kết hợp bình thường mà, Olmo là số 10, Pedri đá sâu hơn ở giữa sân
  8. Spain_champion @ Spain_champion: Mỗi đứa 1 phong cách
  9. Spain_champion @ Spain_champion: Thằng nào đá cũng hay!
  10. Spain_champion @ Spain_champion: Có cách nào kết hợp cả Olmo cả Pedri ko các bác

Blaugranas

Sabotage Times

Barcelona's Sergio Busquets: The Best Non-Attacking Footballer In The World


Tactically and positionally faultless and one of the best passers of the ball Spain has ever produced. It's time for English football fans to see the light and appreciate Sergio Busquets for more than just that silly Inter semi-final


Why Barcelona’s Sergio Busquets Is The Best Non-Attacking Footballer In The World​


July 13, 2010, Madrid – Spain have just won their first World Cup. The now ubiquitous tiki taka has conquered the planet and the players are paraded through their capital amidst a level of national euphoria usually saved for Mandela and Wyclef Jean. A stage awaits the returning heroes in the Puerta del Sol and their unofficial cheerleader, third-choice goalkeeper Pepe Reina, leads the crowd in chanting.

Reina proceeds to go through each of the squad’s players by shirt number, bestowing compliments and telling jokes along the way, but when he arrives at number 16 he declares 21-year-old Sergio Busquets his ‘man of the World Cup’. High praise indeed, especially when one considers that Busquets played in a midfield consisting of Andres Iniesta, Xavi Hernandez and Xabi Alonso – three of the most exquisite players La Roja have ever produced. What is more is that ‘The Octopus of Badia’, as Reina appeared to relish calling him, made his La Liga debut just two years previous to appearing in the victor’s first XI in a World Cup Final.

Reina’s superlatives are matched, however, by champions of the modern game. His coaches at the time of the World Cup, Pep Guardiola and Vicente Del Bosque both commented that if they were reincarnated as players they would like to be Busquets. Xavi himself claims Busquets is ‘the best one-touch player in the world’. World Cup-winning Argentine manager Cesar Luis Menotti claims the young Catalan is ‘one of the greatest talents that has been given to Spanish football’. Even the now almost mythical, spiritual god of the Barca style, Johann Cruyff, said when Busquets was a mere 19 years of age that ‘Positionally, he seems like a veteran with or without the ball. With the ball he makes what is difficult look easy…with the ball he gives us a lesson…he is a gift for any coach’.

So why is it that Busquets, particularly in England, is constantly overlooked when it comes to discussions of the cream of the crop, and is often seen as overrated? There are two principal reasons.

He cheats. The first suggestion in YouTube’s search bar when one types in the name of Barca’s gangly pivote is ‘Sergio Busquets dive’. Yes, he dives. He feigns injury, he almost constantly clips opposition ankles and complains in the referee’s face. Accusation accepted. But who doesn’t? ‘Messi!’ cry the non-believers, whom, had they done the most basic research would not be so quick to mention the sneaky Argentinian wizard. There is hardly a world class player, Messi included, who does not engage in this (admittedly poor) behaviour, so why single out Busquets? The reason is probably linked to another which I will come onto, but one thing that did not help Busquets was his frankly despicable play-acting when facing Inter in the Champions League semi-final at Camp Nou in 2010.

The English media need a narrative, and love a scapegoat. This terrestrially televised and eminently entertaining tie (featuring darling of the British tabloids – the always gracious and even-handed Jose Mourinho) was possibly the point at which many viewers were introduced to the young defensive midfielder, as the World Cup would not follow until a month after. Busquets glamour-less role in a glamorous side did him no favours, and the media, particularly the always gracious and even-handed Daily Mail, sided with the Special One.

Which leads us neatly to another reason Busquets is often overlooked – his job is not a glamorous one. Whilst Messi, Iniesta et al (deservedly) take all the plaudits, Busquets goes about his hard work relatively quietly, which is perhaps why his sporting indiscretions often overshadow his achievements. There are obvious comparisons to be drawn between him and Guardiola, who as a player toiled in the midfield of Cruyff’s successful Dream Team with such stars as Laudrup, Stoichkov and Romario ahead of him. It is often said that the mark of a great defensive midfielder is that his work goes unnoticed, and Busquets embodies this notion perfectly.

His teammates, of course, recognize and appreciate his work, and his ability is hardly to be sniffed at, especially when one notes the ease with which he manages to maintain possession during Barca’s famous warm-up exercise, El Rondo. His place in the first XI is well and truly cemented – when current Barca coach Tito Vilanova was asked why he’d shelled out 15m Euros on Arsenal’s defensive midfielder Alex Song, his response was simply that Busquets cannot play every game. Song is possibly the world’s most expensive understudy.

The most recent big game that encapsulated Busquets’ potent cocktail of wise positional play, flawless passing and an ability to go largely unnoticed is probably Spain’s emphatic 4-0 hammering of Italy in the final of Euro 2012. Whilst Iniesta, Jordi Alba and David Silva shared the majority of the limelight, Busquets went about his business in the middle of the park for the full 90 minutes. His objectives were complete: Italy did not score and his pass completion rate stood at a remarkable match-best 96%.

Honours rarely belie ability, and by the age of just 23 Busquets had three La Liga titles, two Copa del Rey, two UEFA Champions League titles, a European Championship and a World Cup to his name. Now 24, he looks likely to add at least another league title this year to his astonishing tally. The Busquets bandwagon shows no sign of stopping. Jump on.

David Crow

HN-Azulgrana Nội chiến khai xuân chào mừng năm mới Quý Tỵ 2013: 19h T4 (27.2) - sân nhà Mirolin

Mình hâm mộ Barca đã lâu nhưng không khoái cái món forum lắm nên bây g mới đăng ký. Mình muốn tham gia đội bóng, không biết còn chỗ không các bác nhỉ?:d:baifu_doiqua:

Tình hình là đội bóng đang trong quá trình củng cố nhân sự cho ổn định và nếu như bạn thực sự là tài năng thì hãy đăng ký thử chân và sẽ phải trải qua quy trình xét tuyển từ kiến thức Barca đến kỹ năng chuyên môn bóng đá. Bạn sẵn sàng thì tôi cho bạn cơ hội. Bạn có thể đến sân để giao lưu với anh em trong đội và xem anh em thi đấu sẽ biết bạn có phù hợp với lối chơi chung của đội hay không trước khi bắt đầu xét tuyển nhé! Cảm ơn bạn!

[Cột điện] Cảnh cáo tuanss0508: Lỗi chính tả (viết tắt tùy tiện, sử dụng ngôn ngữ biến tấu, ký hiệu riêng...)

[Cột điện] Cảnh cáo tuanss0508: Lỗi chính tả (viết tắt tùy tiện, sử dụng ngôn ngữ biến tấu, ký hiệu riêng...)

Bài viết: [El Clásico-256] Có biết bao con đường, mà sao ta vẫn đi con đường ấy....
Xã viên: tuanss0508
Vi phạm: Lỗi chính tả (viết tắt tùy tiện, sử dụng ngôn ngữ biến tấu, ký hiệu riêng...)
Điểm: 0

Ghi chú của Cán bộ xã:
Lỗi chính tả. Đã nhắc nhở nhiều lần.


Lời nhắc nhở:
Vui lòng đọc kĩ Điều lệ Xã về quy định chính tả khi viết bài.


Nguyên văn bài viết:
Cái tiêu đề chính xác, nhưng lại chính xác theo kiểu tiêu cực.

Có biết bao nhiêu con đường, sao chúng ta vẫn chọn đúng con đường đã đi trong trận thua Milan? Có biết bao nhiêu cách tiếp cận trận đấu trong khi chúng ta đang nắm lợi thế, sao chúng ta vẫn tiếp cận theo kiểu phổi bò, không còn gì để mất? Có biết bao cách lựa chọn nhân sự trong giai đoạn vắt sức của mùa giải, sao chúng ta vẫn lựa chọn đúng đội hình bế tắc và thiếu sức sáng tạo nhất? Có biết bao phương án bố ráp, phòng ngự, sao chúng ta vẫn chăm chăm chạy theo bóng rồi bỏ vị trí?

Có biết bao con đường, mà sao ta vẫn đi con đường ấy....

Để rồi thua.
Theo như lời của mấy bác khác thì tấn công là bản sắc, truyền thống ngấm vào máu của Barca rồi, ko thể đá phòng ngự đc. Ko thắng thì thôi chứ ko thể đi ngược truyền thống. :baifu_samset:

Hội họa

Ben Nicholson

Ngày 16-2
Ben Nicholson.jpg

Ben Nicholson (1894-1982) là họa sĩ trừu tượng người Anh. Ban đầu ông chịu ảnh hưởng của Cézanne và trường phái Lập thể, sau này chuyển sang phong cách Trừu tượng. Tính độc đáo trong tranh của ông là các dạng hình học nhạy cảm và hài hòa ở mức trừu tượng tối đa, vừa mơ hồ vừa biểu hiện, cảnh quan và tĩnh vật trong tranh vẫn có thể nhận ra được mặc dù đã được cách điệu hóa rất mạnh. Tác phẩm tiêu biểu: Chelsea, 1924; Guitar,1933; Tĩnh vật, 1945...
Still Life.jpg

[Liga-24] Granada 1 - 2 FC Barcelona: Giữa biển khơi mênh mông

Cái này gọi là các chỉ số: Chạy, rê bóng, kỹ thuật, chuyền, sút, tính đồng đội, chọn chỗ, ... thì cho vào loại khá nhưng điểm số Body Balance (cân bằng cơ thể) kém nên không phát huy được các điểm mạnh. Không hiểu sao lại chơi hay ở Ý là giải đấu cần thể lực và khả năng giữ thăng bằng cao :baifu_kohieu:

[Tin tức] Zubizarreta: "Tito đang hồi phục rất tốt"

Zubizarreta: "Tito đang hồi phục rất tốt"

Ngay sau khi trận đấu giữa Granada-Barca khép lại hồi cuối tuần qua, các phóng viên chiến trường tại Los Cármenes đã nhanh chóng thực hiện một cuộc phỏng vấn ngắn với GĐTT Andoni Zubizarreta của FC Barcelona. Nội dung cuộc trò chuyện chủ yếu xoay quanh trận cầu tâm điểm ở vòng 1/8 cúp châu Âu sẽ diễn ra vào giữa tuần tới (AC Milan – Barca) và vấn đề sức khỏe của HLV Tito Vilanova.

timthumb.php

PV: Chào ông. Ông nhận định như thế nào về trận đấu này (Granada-Barca)? Phải là tôi thì tôi đã nhấm sạch móng tay của mình và nhấp nhổm không yên trên ghế ngồi suốt vì cục diện trận đấu chỉ ngã ngũ ở những phút cuối cùng…

Zubi: À không, thực ra thì tôi cũng có phần lo lắng nhưng không đến mức như anh nói. Ở hiệp hai thì lại càng không. Nói đúng ra thì mối lo ngại của tôi nằm ở hiệp thi đấu đầu tiên, chúng tôi đã có quá nhiều cơ hội nhưng rốt cuộc thì bàn thắng vẫn không thể đến. Còn Granada, họ đã có một màn trình diễn tuyệt vời và vượt lên dẫn trước 1-0. Mãi cho đến khi quân bình được tỉ số và lội ngược 1-2 trong hiệp hai, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

Đây quả thật là một chiến thắng vất vả, khi mà Messi cùng các đồng đội phải liên tục áp sát, kiến tạo và mải miết tìm bàn thắng sau bàn thắng mở tỉ số của Ighalo…

Đúng là thế. Thật không dễ gì dành chiến thắng ở sân nhà của họ. Hơn nữa Granada đã rất sáng suốt khi lựa chọn chiến thuật phòng ngự chặt - phản công nhanh và sau khi bị thủng lưới, chúng tôi đã phải nỗ lực rất nhiều để lấy lại thế cân bằng. Đáng chú ý là ngay cả các hậu vệ cũng không ngần ngại tham gia tấn công. Có lúc hầu như tất cả hàng phòng ngự tràn hết sang nửa sân của đối phương, bất chấp một khoảng trống khổng lồ để lại đằng sau họ. Nhìn chung, tôi đánh giá 45 phút đầu tiên là một hiệp đấu không tệ, chúng tôi có cả tá cơ hội, mỗi tội bàn thắng vẫn không chịu đến. Vào hiệp hai, nút thắt về cơ bản đã được tháo gỡ sau pha làm bàn của Messi.

Với bối cảnh hiện tại của cuộc đua, nhiều người cho rằng La Liga năm nay là một giải đấu nhàm chán nhưng thực tế cho thấy rằng để giành chiến thắng trong một trận đấu chẳng bao giờ là dễ cả.

Chiến thắng đòi hỏi bạn cần nỗ lực tối đa, và cho đến khi tiếng còi mãn cuộc thực sự vang lên. Trong trận đấu vừa rồi, trọng tài biên đã thổi việt vị một số lần và có nhiều ý kiến cho rằng không phải tất cả những quyết định đó đều chính xác. Chẳng hạn như vị trí của Ighalo trong tình huống dẫn đến bàn thắng mở tỉ số trận đấu. Anh nghĩ như thế nào về pha bóng ấy?

Tôi không chắc lắm vì tôi vẫn chưa có thời gian xem lại pha chiếu chậm tình huống ấy. Nếu các trọng tài cho rằng đã có lỗi việt vị thì chúng ta cứ chấp hành theo thôi.

Việc tập trung cho một trận đấu ở giải VĐQG liệu có gây khó khăn gì cho Barca không, khi mà một trận đấu quan trọng như cuộc đọ sức với Milan ở vòng 1/8 Champions League đang đến gần?

Một đội bóng lớn cần phải thật bản lĩnh và học cách đương đầu với nhiều hơn một thách thức cùng lúc. Trước thềm trận đấu với Granada, trợ lý Roura đã tuyên bố rằng tất cả cần hết sức tập trung vì đây là một trận đấu quan trọng. Thật mừng là các cầu thủ đã hoàn tất nhiệm vụ và giờ thì chúng tôi sẽ dốc toàn lực cho chuyến làm khách đến sân San Siro.

Trong phòng thay đồ của Barcelona, tôi tò mò muốn biết liệu có một nghi thức hay bài tập đặc biệt nào đó để khích lệ tinh thần các cầu thủ trước giờ vào trận không?

Chúng tôi đã làm như thế trong những mùa giải trước và trong tất cả các trận đấu kể từ đầu mùa giải năm nay cho đến thời điểm hiện tại. Mối quan tâm hàng đầu của chúng tôi là La Liga, kế đó là Copa del Rey và rồi thì Champions League. Sắp tới, chúng tôi sẽ phải đương đầu với một đội bóng mạnh và có bề dày truyền thống là AC Milan.

Xavi và Villa sẽ góp mặt trong trận đấu vòng 1/8 Champions League sắp tới chứ?

Tôi không rõ, đội ngũ y tế sẽ có thông báo chính thức về tình trạng sức khỏe của các cầu thủ sau. Trường hợp của Xavi, tôi tin rằng cậu ấy đã sẵn sàng trở lại luyện tập cùng đội. Villa thì vẫn cần theo dõi thêm, hi vọng rằng thận của anh ấy sẽ đủ khỏe để không làm phiền chân sút này thêm nữa.

Liệu quyết định thay thế Adriano là một biện pháp an toàn? Cơ của anh ấy gặp vấn đề à?

Đúng thế. Adriano cảm thấy đau ở cơ và Jordi Alba đã được tung vào sân để thay thế cậu ta.

Điều cuối cùng tôi muốn giám đốc chia sẻ là về chuyến đi New York vừa qua của ông. HLV Tito Vilanova, hiện giờ ông ấy vẫn ổn chứ? Tình trạng sức khỏe của ông ấy hiện tại ra sao rồi?

Một tốc độ phục hồi khá nhanh, tôi có thể nói như vậy. Hiện tình trạng của Tito đang rất khả quan. Anh ấy đã cảm thấy khỏe hơn và đang phục hồi rất tốt. Những tin nhắn, những lời chúc bình phục, tình yêu thương của tất cả mọi người là nguồn động viên lớn lao dành cho Tito trong cuộc chiến chống bệnh tật.

Thật thế à? Bao giờ thì HLV Vilanova có thể trở lại?

Đúng vậy, Tito đang tăng cân trông thấy và đã sinh hoạt bình thường trở lại. Anh ấy vẫn rất quan tâm đến bóng đá trong những ngày nằm viện (cười). Bất chấp khoảng cách xa xôi về địa lý, BLĐ cùng toàn đội bóng vẫn luôn nhớ về Tito và động viên thăm hỏi anh ấy hằng ngày. Tất cả chúng tôi vẫn đang đợi ngày Tito bình phục hoàn toàn và trở lại dẫn dắt đội.

Tổng hợp
Top